Thứ Ba, 18 tháng 12, 2012

ENTRY CUỐI CÙNG BLOG YAHOO


(Mộc - Ban Mai: offline 2010)

P/s; Trước khi tạm biệt blog, mộc xin đăng 7 bài cảm nhận về BĐM, mà trước đó cứ nghĩ là sẽ giữ kín trong lòng, nhưng ai ngờ hôm nay nhà mất rồi, người thì chẳng biết đi đâu, về đâu nên phải nói ra hết đây để chia sẻ với mọi người, rất mong được sự thông cảm của các bạn!

I.- ĐÂY LÀ BÀI VIẾT CỦA BẠN Forgetmenot 1976 Ở BÌNH DƯƠNG: 
Vì sao tôi đọc và "bình thơ" của bloger "TBH/BĐM 
Đăng ngày: 21:07 29-12-2010 
Thư mục 
: Tổng hợp 
Quan trọng 

Tôi không phải nhà báo,nhà văn hay nhà bình luận thơ chuyên nghiệp.Chuyên môn của tôi là Dược và CNSH nông nghiệp !.Tôi cảm nhận và bình thơ bình bằng trái tim cùng sự đam mê văn chương chảy trong máu thịt và vốn hiểu biết của tôi về cuộc sống.
Là dân yêu thơ văn và đam mê công nghệ mới ,dĩ nhiên tôi biết đến Blog từ khi nó mới sinh ra.Nhưng cái "mắc mú" trong quan điểm của tôi là "vấn đề chia sẽ" hay nói đúng hơn là "văn hóa chia sẽ" thời @.Có thể nói có đến 1001 lý do để người ta viết Blog.Để chia sẽ thông tin,kết nối bạn bè,giao lưu tâm tình ,để kinh doanh (bloger chuyên nghiệp), thể hiện mình hay PR bản thân...đơn giản nhất là cho vui và giết thời gian... 

Riêng tôi tự đặt câu hỏi cho mình :"giới hạn nào cho anh"?! 

.Nếu viết theo hướng chuyên nghiệp thì không đủ thời gian giành cho công việc chính của mình,còn "dở dở ươn ươn " thì chán chết. 

Mình trải lòng ra và chia sẽ vui buồn với mọi người,với cộng đồng Blog cũng hay và thú vị nhưng ...lại nhưng.Cái cảm giác "ruột để ngoài da" thật khó chịu.Còn nếu chia sẽ nữa vời,"giả mù xa mưa","cóp bên đông dán bên tây",phao tin đồn nhảm...mấy cái này không phải sở trường của mình.Còn riêng đối với Blog chia sẽ cá nhân thì mình không thích dạng quá đặt nặng vấn đề hiệu quả truyền thông và PR bản thân bởi vì nó "nữa nạc nữa mỡ" sài không vô ! 

Vì vậy mình quyết định "dẹp" Blog trong 1 thời gian dài...lúc rảnh cũng có lướt web,đọc Blog tìm thông tin mới mà thôi.

Bây giờ nói tới "Thơ" nè !...Thơ thì...."đầy" từ ngỏ nhà ra phố chợ,chổ nào cũng có (cầm tờ báo lên lật ngược lật xuôi thế nào cũng có vài bài ! Không tin lật thử coi 

).Nhưng trong bối cảnh thời gian chạy nhanh như...chó đuổi (từ này của anh Núi Xanh) thì làm gì mà còn thời gian để "đọc thơ".Cầm tờ báo lên,hay mở 1 trang thông tin xã hội chỉ kịp đọc mấy tít đại loại như: "Ca sĩ XY lộ cảnh nóng,người mẫu,hoa hậu abc khoe vòng 1 khủng ! 

...Tuyển VN trở thành "đội lót đường" ( này mình đoán).... 

Lúc này mình đọc thơ trên Blog,đủ kiểu thơ hết.Thơ ko vần ko điệu: cái này nhìu,thơ con "cóc" cả đống.Làm thơ cái kiểu quá chú trọng đến luật "bằng trắc" tối ngày cứ ngồi đếm "Cách cách đùng đùng đùng cách cách" mệt chết được.Kiểu gì cũng làm được thơ thì không tốt,đó thuộc dạng "vú khí đá cảm xúc" cảm xúc chưa chín tới.Một bài thơ có vần điệu mà ko có "xúc cảm" thì cũng như ko !Có cảm xúc,câu từ trao chuốt mà ko có bố cục khái quát,chủ ý muốn nói....thì đọc xong cũng quên luôn. 

Tình cờ mình đọc thơ của TBH/BĐM trên Blog,mình thích cái kiểu "Vắt tim vắt óc" vào thơ của anh .Mặc dù một số thủ pháp còn chưa điêu luyện nhưng thơ anh đã "chạm " được đến "ngốc ngách" cảm xúc của đáy tâm hồn mình nên...mình thích thôi./. 

(FORGETMENOT1976) 

II.- ĐÂY LÀ comment CỦA BẠN Vacxin_solnhut Ở SINGGAPO: 

Vacxin_solnhut 
18:15 04-01-2011 
Yah, thanks… Cmt ngắn tủn tun nhưng có giá trị hiệu quả của Bình Ðịa Mộc
Bình Địa Mộc trung chỉ nhất sinh 
Bất phùng Kim giả bất năng thành 
Ngũ ban biệt Mộc kỵ Kim loại 
Nhược ngộ đương nhiên bất đắc sinh 
Bình Ðịa Mộc là cây trên đất bằng. Trong Lục Mộc chỉ có Bình Địa Mộc không sợ Kim (Kim khắc Mộc), mà còn cần hòa hợp mới thành vật hữu dụng (cưa, búa đẻo gọt cây thành vật để dùng như tủ, bàn, ghế). Những loại Mộc còn lại như Tùng Bá Mộc (cây tùng già), Dương Liễu Mộc (cây dương liễu), Tang Đố Mộc (cây dâu tằm), Thạch Lựu Mộc (cây mọc trên đá) và Đại Lâm Mộc (cây trong rừng già) đều sợ Kim, nếu phối hợp sẽ tử biệt hay nghèo khổ suốt đời. Những loại cây trong rừng (Đại Lâm, Tùng Bá), những cây sống chùm gửi (Thạch Lựu), cây còi (Dương Liễu) rất hay bị đốn chặt, khai quang… 

Lấy mệnh tuổi để làm tên blog – Bình Địa Mộc – ý nghĩa lắm Bình Địa Mộc nhỉ… 

(Mộc và NỒNG NÀN PHỐ: offline xuân 2011)

III.- ĐÂY LÀ BÀI VIẾT CỦA ANH Van Pham Ở HÀ NỘI (NHÂN ĐỌC BÀI NỖI LÒNG CỦA MỘC): 

Nỗi lòng của mộc 
15:03 17 thg 8 2012Công khai9 Lượt xem 

Tôi quen biết một người bạn Phương Nam qua blog. Biết anh, cũng là hữu duyên, trong rừng cây đời xanh tươi, qua những bài viết về con người, thế sự. Biết anh, khi “đất nước hết gian nan và đã bình yên”… (ngược lại một ca từ thời xưa chúng tôi từng biết). 

Thường thì chúng tôi trao đổi ngắn và nhắc nhau “vô thường” trong “hỉ xả”. 

Tôi quý anh ở sự chân thành và nói to, có lúc hình như nói to lắm. Hôm nay đọc bài anh viết, anh tâm sự: “… mộc nghĩ ra cuộc sống còn nhiều trắc ẩn, những nỗi niềm thầm kín của bao nhiêu số phận chìm nổi long đong mà thơ văn, báo chí, các tác phẩm văn học nghệ thuật khác chưa thể nói hết, chưa thể chuyển tải cùng lúc được; những thông điệp cuộc sống, tình yêu vẫn còn bõ ngõ như một món nợ khó đòi ...” 

Anh hay làm thơ, anh thường không có viết hoa, không chấm phẩy xuống dòng, như anh nói đó là sự mềm mại, lẽ công bằng của từng câu chữ, như trời cho nhân gian vậy. 

Có bài thơ này, khi đọc xong tôi ghi lại, vì thấy rằng ai cũng nghĩ vậy, nhưng chỉ có anh nói được vậy. Tôi nghĩ anh cho tựa là Lục bát hai câu, chỉ hai câu thôi, trọn vẹn hai câu, bạn có thể ứng xử hay liên tưởng tới một tình huống cuộc đời. 

Này nhé, hai câu đầu : “cây đinh- ván mềm”, “lùn lụt- êm ái”, kết quả “cái bàn” nào? liệu bàn có là “án thư”… 

“con rựa chặt đứt gốc sung/ người há miệng đứng dậy dùng dằng đi”, bạn hãy hiểu để mà sống “tốt” trước khi về hưu nhé và nghĩ về lúc xin việc cho con. mộc nói nhiều lắm, nhưng mộc cứ tưng tửng sợ: “trước khi quyết định làm thơ/ hỏi cô hàng xóm mấy giờ đón con”. Xin bạn hãy đọc hết bài thơ để hiểu hơn về mộc. 

Hôm này thấy mộc buồn, “tàn đêm khói thuốc tự cong/ tự thành dấu hỏi cuốn tròn phên thưa”, đăng lại bài thơ này sẻ chia cùng mộc. 

PS. Những từ “mộc” tôi viết không là lỗi chính tả vì “mộc và tôi” vẫn mộc mà. 

Lục bát hai câu 
Bình Địa Mộc 

cây đinh đóng lỗ ván mềm 
nghe lùn lụn góc bàn êm ái bàn 

cái cưa cắt miếng lót sàn 
cho bằng phẳng mặt đang bần bật bung 

con rựa chặt đứt gốc sung 
người há miệng đứng dậy dùng dằng đi 

lưỡi dao bén thái sợ mì 
môi mằn mặn miệng lưỡi thì thầm ngon 

hai gọng kiềm bóp mí tôn 
để que hàn dính chặc vồng hòm thư 

câu thơ dao búa đỏ lừ 
nửa xanh mắt biếc nửa như môi hồng 

tàn đêm khói thuốc tự cong 
tự thành dấu hỏi cuốn tròn phên thưa

nằm võng thì đừng có đưa 
nhắm mắt sợ ngợp vì chưa lớn mà 

ăn ớt cay xé cay xa
không ăn cái miệng thít tha thèm thuồng 

ban đêm chẳng dám ra đường 
sợ con ma bắt cởi truồng ngồi coi 

khi ngủ không lấy gương soi 
nửa đêm bóng trở về ngồi thở than 

tắm xong chớ quấn khăn ngang 
lỡ giật mình rớt người tranh nhau nhìn 

mang guốc thì cố nhẽ nhìm 
kẻo mẹ già lại giật mình ú ơ … 

trước khi quyết định làm thơ 
hỏi cô hàng xóm mấy giờ đón con 

chân kiêu bạc sắp rã mòn 
muốn dừng lại biết có còn chỗ tôi …... 

mộc ơi, viết vội, vừa đi xa về, ngoài này đang áp thấp… bão tan rồi! 


(Mộc chào mọi người: offline hè 2012)

IV.- ĐÂY LÀ BÀI VIẾT CỦA Rùa Con - SINH VIÊN MỚI RA TRƯỜNG HIỆN ĐANG CÔNG TÁC Ở ĐÀI TRUYỀN HÌNH CÁP HÀ NỘI: 

Lão Mộc...Hoa Dại...Rùa..!!! 
20:04 4 thg 10 2011Công khai14 Lượt xem 

Một sáng chủ nhật, khi cơn gió đầu đông buốt giá kéo về, Hà Nội chợt lặng lẽ như một cô gái lười biếng và đỏng đảnh. 9h sáng, nhiều cửa hàng vẫn im ỉm khóa, thành phố bình yên đến lạ trong khoảnh khắc lắng đọng khúc giao mùa. Mọi hoạt động dường như chậm lại để đón nhận luồng không khí mới...Ta khoác thêm áo ấm.đeo balo,bước ra đường. lang thang qua góc phố Phạm Ngọc Thạch,định bụng bước vào quán cafe Làn Sóng Xanh, làm 1 ly cacao nóng cho ấm người,thoáng lác đác vài cô cậu học trò choai choai nắm tay nhau tình tứ bước vào...Ta chững lại...gió lạnh khiến người ta muốn xích lại gần nhau hơn...Ta bất chợt nhớ ai đó quá...LSD Một khoảng không tĩnh lặng đến vô cùng. Khách rất ít, quán thì rất rộng.. Cũng có thể là dăm người lãng đãng như ta hoặc nhóm nhỏ học sinh nhí nhố với những cảm nhận rất riêng về cuộc sống. bên cạnh ta là 1 cụ già mái tóc muối tiêu,đôi mắt tinh anh ẩn dưới gọng kính lão dày cộm đang say sưa đọc báo sáng,trên bàn 1 cái đài radio cũ kĩ nhưng chắc là còn sử dụng tốt,vì mọi thứ hàng hóa thời bao cấp đều quý và có chất lượng.1 cô gái đẹp mặc 1 cái váy màu nâu,đi kèm khăn quàng cổ điển,ngồi im lặng nghe nhạc phát ra từ cái iphone.cô đang thả mình theo bản nhạc và cóc cần chú ý tới ai... 

Mặc nhiên không ồn ã, mọi người nói chuyện với nhau mà như không nói, tĩnh lặng đến vô cùng…họ tìm tới đây vì họ muốn bình yênCuộc sống cứ mãi cuốn theo bộn bề vốn có, đôi lúc làm ta quên mất những đam mê. Một cơn gió chuyển mùa đôi khi làm ta thức tỉnh, lay động, gạt bỏ phiền muộn để cảm nhận những nét tươi đẹp của cuộc sống, tạm lắng sâu và quên đi mọi vất vả để được hồi sinh...Ta mở balo lôi cái lap dởm ra..online...bình yên của ta những ngày gần đây là ghé vào ngôi nhà blog của Lão Mộc.đọc entry của lão và những coment trong đấy...đong đầy.chất chứa tình người....Ta quý Lão ghê ghớm..chỉ có Lão mới khiến ta thấy 1 chút bâng khuâng,thấp thỏm,chới với,như 1 cánh diều đang sợ gió,Lão thôi thúc,giục dã Ta " còn chần chừ gì nữa..bay lên..bay lên đi..lên cao nữa đi"...nghe lời Lão Mộc ta phải tin vào cái đẹp, tin vào hơi ấm, vào lòng tin con người, sự tự trọng của mỗi người, giữ gìn những phẩm chất xưa cũ này cùng lão.Ta không muốn bốc đồng, vô vị, mù mờ, chà đạp chính mình và làm thương tổn người khác. Ta không nên nhào nặn đời Ta thành một đống hỗn độn tổng hợp đủ thứ.nhờ những lần nói chuyện ngắn ngủi với Lão mà Ta 1 con bé 24 tuổi nhận ra được những giá trị nhân văn đong đầy tinh túy như thế....haizzzz Lão Mộc ơi là Lão Mộc..có khi tâm hồn ta còn già nua hơn cả lão đấy...tin ko ...tin ko.... tin ko ? \.Lão 1 người đàn ông già nua,mái tóc bồng bềnh như sóng biển,cặp kính to bố chảng.người gầy như thanh củi. Hà! Hà! có khi sắp sửa bước sang cái tuổi thập cổ lai hi rồi ý chứ,thế mà lão vẫn xuân lắm.vẫn nói yêu thương, vẫn anh em ngọt xớt với mấy chị em trên cộng đồng mạng plus,vẫn mơ tưởng tới những điều xa xôi...Tâm hồn Lão tươi như hoa mới nở.Thơ của Lão đọc chừng nào hiểu ra chừng ấy..Lão này dại thật ai lại đi dốc hết lòng mề cho tất thảy mọi người thế cơ chứ,nhất là ta 1 cô bé hâm đơ,gàn dở không kém gì lão.hiểu lão rồi,biết hết bụng dạ lão rồi...Ta tủm tỉm cười..cái cười mà theo cách gọi của Lão là "mủm mỉm" quái lạ...>_<.....Ta định ngồi lỳ trong blog của Lão khủng bố thêm lát nữa nhưng mà giờ này có khi là lão đang bận rộn với công việc sẽ chẵng có thời gian mời nổi ta 1 li trà mới đặc quánh,thôi thì ta để lại ám hiệu cho Lão rồi chuồn thẳng.. 

ra khỏi cửa phòng khách.ta thấy 1 nhành Hoa Dại đong đưa phiêu mình trong gió lạnh đầu mùa...Ta tò mò....bông hoa đẹp...tội gì ta chẵng dừng chân ngắm nghía cho thỏa..Ta thốt lên.... là đóa hoa dại – đẹp hoang dại mà chẳng kém phần kiêu sa …”....Hoa ko sắc ko hương chỉ là thân hoa dạicũng đủ làm gió thắc mắc thầm thương đi qua hoa sao thấy ngạicũng đủ cho ai đó vẫn vương mỗi khi hoa dừng lạicũng đủ cho ai khắc khoải suốt mùa đông... 

V.- ĐÂY LÀ ĐOẠN TRÍCH TRONG BÀI VIẾT CỦA laoquangthau VỀ MỘC ĐÍNH KÈM COMMENT CỦA BẠN mylife :

LQT :Anh thì có quái gì để Em xem, 200 bài của anh, một nửa mộng du , một nửa nịnh đầm phụ nữ, khi chưa được phép của người ta, một phần thì tự khoe ta đây tài hoa nhất đất Sài Thành. 
myLife 
05:15 25 thg 4 2012 

hehehe! Có phải cái lão "mộc tồn'...Không vậy?Chán chuối lão mộc tồn...dỡ hơi cám lợn!Bài này xem lại vẫn hay ra phết...Thích mấy bài thơ của Lão tồn quá đêêêêê! 

VI.- ĐÂY LÀ BÀI VIẾT CỦA BẠN LC - Lang biang: 

Ngậm ngùi muôn nỗi- Khuy áo em 
11:53 6 thg 10 2012Công khai1 Lượt xem0 

Hôm qua sang nhà bác Mộc. Lục lung tung. May mà không có chủ ở nhà. Tìm được một thứ thấy vui vui "cái mắt" thế là bế về. Khi tối đến chừ cứ cười một mình mãi. Chịu hết nổi nên phải gõ thui. Đang gõ nhớ đến cái chị Hồ. Thế mà tài. Biết tỏng bụng dạ mấy cái chàng "quân tử". Bây chừ nghe mấy chàng ý tự thú nha! Cái vui mắt ấy là gì? hì hì... Đó là cái " khuy áo em".Cái khuy áo ấy có gì thơ đâu nhỉ? Có gì liên quan đến mấy quân tử đâu nhỉ mà sao có người than thở " Áo cài khuy bấm em làm khổ tôi". Cài khuy không đúng cách cũng làm khổ mấy chàng chừ người ta giận người ta không thèm cài khuy nữa. Thế là... càng khổ mấy chàng mới chết chứ! Cùng ngắm cái "ngậm ngùi" của anh Mộc nha! 

KHUY ÁO EM 

cài khuy áo lại đi em 
kẻo trăng rớt xuống chỗ mềm mại thu 
kẻo sông xa sóng cuộn mù 
tội con cá tự nhiên lù lụt khơi
cài khuy áo lại em ơi 
kẻo mây lơ đãng bỏ trời mồ côi 
kẻo rừng xanh với nương đồi 
rủ nhau trút hết lá rồi mênh mang 
cài khuy áo nhé em ngoan 
kẻo không gió sẽ ngang tàng nặc nô 
kẻo thiên hà những muôn sao
tắt lung linh phía có ao ước nhìn 
cài đi em dẫu một khuy 
kẻo bàn tay lỡ lầm ghì chặt vai 
kẻo bờ môi tiếng thở dài 
vừa quay gót đã giẫm lai láng chiều
cài đi em dẫu một khuy 
kẻo người đi tiếc muối tiêu tóc mình 
kẻo người về cứ đinh ninh 
rằng vừa hóa kiếp thành hình hài vua 
rằng từ ngày xửa ngày xưa 
mặc xong áo chớ có chừa lại khuy ... 

Xin bắt đầu bằng câu van này. Mình xin gọi lời khuyên của người quân tử ấy là câu " van này". Vì mình nghe có cái giọng " anh xin em hãy cài khuy" ở trong ý thơ ấy. Nghe cái sự dùng dằng của chàng quân tử ở trong cái tứ thơ ấy.Cài khuy áo lại đi emKẻo trăng rớt xuống chỗ mềm mại thu. 

Mình thích nhất là hai câu nàyTrăng ngẩn ngơ vì cái gì chỗ sau cái khuy ấy thì đâu cần nói nữa. Cái cần nói ở đây là : "cái mềm mại thu" . Ghê thật! Cái chàng "quân tử tóc muối tiêu" có khác. Trải đời rùi. Biết mọi nẻo "đường đi lối về rùi" nên mới có cái nhìn bóc trần người ta như thế. Nhìn thôi đã biết rùi-Mềm mại. hổng cần giảng cái sắc thái gợi cảm của từ mềm mại nha! Vì muốn giảng thì phải so sánh với "mềm".Mềm mại thì không chỉ là mềm mà còn... "mại" nữa. Cười. Mại không có nghĩa mà làm được quá nhiều chuyện ở cái từ này. "Mềm mại thu". Trăng- Thu- và mềm mại. Thu quyến rũ- trăng si mê- mềm mại cũng làm ai "chết" như Từ Hải.Mình thích cách dùng từ "chỗ" của anh.Chỗ- địa chỉ. Mà cái địa chỉ đó ý thì đang bất an vì hổng có đóng cửa.Chán thật! Cái cô bé này sao vô ý thế! 

Mỗi khổ thơ là mỗi cách van này. Mỗi cách khuyên can theo từng cấp độ. Để coi tiệm tiến hay tiệm thoái đây? 

-Cái khuy áo lại đi em-cài khuy áo lại em ơi -cài khuy áo nhé em ngoan -Cài khuy áo ngực em yêu-cài đi em dẫu một khuy -cài đi em dẫu một khuy 

Mức độ thân thiện thì tăng dần, và nội dung khuyên giải thì có vẻ giảm dần: đi em- em ơi. em ngoan, đi em --> tăngCài khuy áo lại đi emCài đi em dẫu một khuy --> giảm.( Cài hết và cài một) 

Hóa ra cô bé này mặc áo không cài khuy à? Hay ai mở khuy áo? Thấy nghi nghi chỗ này ghê! Mà xem cái hình của LC cóp về thì đúng thật , áo không có khuy.( Đừng nghi oan cho tác giả nha!) 

Có một điều là vì sao cuối các câu cầu khiến anh không đặt dấu chấm than ( !). Anh không biết dùng dấu câu hay có ý gì? Cái gì cũng có cái lí do của nó cả. Những lời nghe như van xin ấy tưởng anh nói ra với cô bé ấy nhưng đâu phải. Anh chỉ nói trong lòng thôi. Đâu có dám lại gần. Anh đang quay gót để " "Giẫm lai láng chiều mà" 

cài khuy áo ngực em yêu 
kẻo người đi tiếc muối tiêu tóc mình 

Ngậm ngùi là đây! " Quân tử dùng dằng" là đây. Đi thì cứ đi đi! Còn tiếc lùm gì? Sao lại sợ, gió, mây, trăng, sao ngắm cái "chỗ" mềm mại thu ấy nhỉ? Cài khuy áo lại đi em! Nghe thì rất hài hước- vì hiểu được cái dùng dằng, ngậm ngùi của mấy chàng quân tử " tâm hồn hổng chịu già".( Tóc thì già trước rùi- tại tóc hư) Nhưng thực ra lại chứa đựng một quan niệm thẩm mĩ. Cái đẹp muôn đời ai cũng thích. Nhưng... Nét đẹp mang văn hóa Việt mình cần phải giữ. Nhé em! 

TB: Xin lỗi anh Mộc vì cái sự tán thơ bất thường này. Em thuộc tuýp phụ nữ " hư" sắp " hỏng" nên có gì đụng chạm đến cái riêng tư của mấy chàng thì xin bỏ quá cho. 

@ Thêm chút lời của bạn Violet nữa nè! 

Vi đã đọc bài thơ này rồi , và giống như LC , Vi rất thích câu mở đầu :"kẻo trăng rớt xuống chỗ mềm mại thu" . Đọc xong , chỉ biết kêu thầm : " Cái anh chàng này , bảo người ta cài lại nhưng thơ thì cứ cởi tuốt tuồn tuột ra , để thấy ... rừng xanh với nương đồi rủ nhau trút lá , để mơ ... làm gió ngang tàng nặc nô , để muốn ...lỡ lầm ghì chặt đôi vai . Hihi , thèm lắm , nhưng lỡ làm người quân tử bảo em cài lại , nén lòng buông tiếng thở dài ... 

VII.- CUỐI CÙNG LÀ MẤY DÒNG NHẬN XÉT THƠ MỘC CỦA BLOG MO: 

MO ; CÁI CÁCH SỬ DỤNG ĐẢO TỪ VÀ NGẮT NHỊP TRONG THƠ LỤC BÁT BÌNH ĐỊA MỘC ĐÃ TẠO RA MỘT NÉT RIÊNG BIỆT " KHÔNG GIỐNG AI" CHO THƠ ANH. ĐIỀU NÀY THẬT ĐÁNG TRÂN TRỌNG BỞi KHÔNG PHẢI AI CŨNG VIẾT ĐƯỢC. THẾ MÀ, CŨNG CÓ KẺ BẢN THÂN VIẾT CŨNG CHẲNG RA HỒN LẠI ĐEM THƠ ANH RA CHẾ GIỄU. BLOG LÃO QUANG THẦU LÀ MỘT TRONG NHỮNG KẺ NHƯ VẬY! 

Lời cuối cùng mộc xin trân trọng cảm ơn tất cả các bạn trong suốt thời gian qua đã ủng hộ blog BĐM, khen có, chê có, iu thương và chia rẽ cũng có ... nhưng cái quan trọng hơn cả là tình người cao cả, còn đọng lại trong mỗi chúng ta sau khi yahoo chính thức đóng của blog vào ngày 17.01.2013. 

Trân trọng! 

Sài Gòn, 06.12.2012 
Bình Địa Mộc 

(ảnh Mộc chụp lần đầu tiên 
đặt chân vàothế giới blog: ảnh chụp offline 7.2010)



23 nhận xét:

  1. sorry các bạn, blog cách đây vài ngày bị lỗi nên mộc phải xóa đi làm lại cái nầy đây, mất hết 9 entry và hơn 100 comment của mọi người thật là tiếc, rất mong được thông cảm!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nhiều khi tôi không về được nhà mình
      Phức tạp quá!

      Xóa
    2. blogspot nầy nhiều tiện ích quá anh ạ, cả bên mail, cả bên blog lẫn lộn, dễ bị nhầm và bị lỗi lắm, cảm ơn anh đã chia sẻ với mộc, anh vui nha!

      Xóa
  2. hèn chi vào nhà Mộc qua đường danh sách bạn bè thì báo là blog đã bị xóa.
    Thôi thì dán lại cái khác vậy. đừng để lạc nữa nhé!
    đêm bình yên nha Mộc.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. vất vả thật đó Khanh ạ, mới ngó vừa mắt cái đã bị lỗi, nên phải hủy đi, làm cái khác đây, thanh kiu đã ghé thăm nghe, đêm ngọt ngời!

      Xóa
  3. cảm ơn bạn.Chúc giáng sinh an lành.

    Trả lờiXóa
  4. Làm nhà ở đất mới chưa quen đường sá nên vất vả thật phải không Mộc. Chúc Mộc luôn an vui!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. dạ, hình như vậy đó anh, mộc thấy nhà anh ổn rồi, mừng ghê!

      Xóa
  5. Chúc mừng nhà mới của bác Mộc nhé

    Trả lờiXóa
  6. Trả lời
    1. cảm ơn em đã không quảng ngại đường sá xa xôi đén thăm anh, anh cũng chúc em năm mới dồi dào sức khoẻ và hạnh phúc nha!

      Xóa
  7. một mùa hè 2013 lại đến nữa đấy bác mộc ạ .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. cảm ơn anh đã nhiệt tình đọc tới bài nầy của mộc, chúc anh một ngày chủ nhật thật vui và hạnh phúc nha!

      Xóa
  8. một mùa hè 2013 lại đến nữa đấy bác mộc ạ .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. vâng, thời gian cứ trôi vùn vụt ấy mà ta lại chả làm được gì hết, cố lên anh nhé!

      Xóa
  9. Mộc ơi! Ngoại đã đọc tất cả những lời bạn bè viết về Mộc.
    Những gì sự thật nó phát ta từ tâm của mình thì nó sẽ được tồn tại vĩnh cửu.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. thanh kiu ngoại lắm lắm, chúc ngoại bình an và luôn hạnh phúc bên người ấy nhé!

      Xóa