bỗng yên lặng để chú ve thì thầm
phía hàng cau nắng lâm thâm
con trâu gặm nốt liêu xiêu
ngày đau đáu ngọn cỏ dìu dặt xanh
cánh diều no gió chòng chành
đồng xa con nít chạy quanh bóng mình
cuối đường thôn bước dập dình
hai con chó đốm đứng nghinh mắt chờ
đằng tây một ánh mặt trời
đang từ từ trở lại thời sơ khai
bếp nhà ai khói mỏng mai
quyện mơ mòng mái tranh vài chỗ thưa
bàn tay em vịn song sưa
nhớ hôm qua đã vẫy người đi xa
sợi dây gàu nối thêm ra
giọt trong veo nước giếng lòa xòa trăng
lòng sâu đất lạnh băn khoăn
đã ngàn năm trước nhọc nhằn áo cơm
tiếng ve như một dỗi hờn
hè về vỗ giấc nhẹ tơn kiếp người ...
Sài Gòn, 6.2012
Bình Địa Mộc
Bài thơ hay ghê, anh sang nhà em nhé!
Trả lờiXóaanh sang liền đây!
XóaTHƠ HAY CHÚC BẠN THẬT VUI NHIỀU HẠNH PHÚC SÁNG TÁC HAY
Trả lờiXóaMỘC CẢM ƠN CHỊ NHA, CHÚC CHỊ VUI VÀ THÀNH ĐẠT!
XóaHai cau tho cuoi hay qua anh Moc a. Toi vui anh nhe!
Trả lờiXóavâng, cảm ơn đã động viên mộc, đêm dịu dàng nha!
XóaHè rơi thả tiếng sáo diều
Trả lờiXóaHàng trăm con chữ.. liêu xiêu bến chờ
Trong veo là mắt em thơ
Nghiêng trong trưa vắng...têm vừa tiếng ve
hai hàng tre cuối đầu nghe
Xóagió rây rắc phía buồn the thái buồn ...