Thứ Sáu, 28 tháng 12, 2012

TRUYỆN VIỄN TƯỞNG 3: NÓ!



Buổi chiều xuống nhanh như tàu tết quay đầu, hối hả. Nắng xùm xùa rồi đột nhiên tan ra như dòng sông bức tử bởi môi trường bị ô nhiễm. Gió quanh quẩn, bu bám mãi nơi góc phố từ tơ mơ sáng vẫn không tài nào thoát ra được với mênh mông đất trời bởi sự ngổn ngang của đô thị hóa. Nó nghĩ thế, rồi bỗng dưng thèm được sinh ra trong cái lò gạch vốc vếch của Chí Phèo thủa nào thơm lừng mùi cháo hành của Thị Nỡ. Chao ôi là đẹp!

Cái Mẹt - em gái nó, bất ngờ trôi đến mếu máo "anh trai ơi, mẹ vừa bán nốt con bê, tài sản cuối cùng của nhà mình để lấy tiền đi chữa bịnh không đẻ được con trai cho bố. Lần nầy thì nhất định anh phải đầu thai đó". Nó lạnh lùng, một thứ lạnh lùng giả tạo, dửng dưng nói lại "không được em ạ, giới tính của anh đã bị lệch rồi, tỉ lệ hiện nay là 118 bé trai / 110 bé gái cũng do tư tưởng trọng nam khinh nữ của dân ta. Nếu chào đời lần nầy thì anh sẽ trở thành người đàn ông thứ 9 sau nầy lang thang nơi đất khách quê người tìm vợ. Khổ lắm!". Cái Mẹt sững người bối rối, động viên anh trai "nhưng anh phải cố gắng giúp đỡ bố mẹ thoát qua định kiến kì nầy đi, chuyện sau này sẽ tính, biết đâu lúc đó con gái sẽ tranh nhau đi tìm anh mà  cưới thì sao".

Nó vẫn hiểu bố là một nông dân thuần túy sinh ra và lớn lên trên vùng quê nghèo, có vợ, sinh con, 3 người chị của nó lần lượt chào đời và vô tình khoét sâu lỗ hổng giới tính trong gia đình. Ông bà nội hết nói xa nói gần thì đến chì chiếc mắng mỏ buâng quơ, nên bố nó quyết định tiếp tục đẻ khi nào được con trai mới thôi. Lần nầy nghe đâu ở trên phố có ông bác sĩ chuyên khoa sinh con theo ý muốn nên bố mẹ lại thử vận may, biết đâu trời thương cho quả con trai thì sướng tới chết cũng được.

Nó chau mày suy nghĩ vẫn vơ, rồi nói với cái Mẹt "thôi, lần nầy em ra trước đi, có khi bố mẹ vỡ kế hoạch sẽ sợ và triệt sản luôn, anh đi đầu thai vào gia đình khác biết đâu tốt hơn". Cái Mẹt không chịu "em hả, sang năm em mới đầu thai vì em phải chờ anh Tí con bác Bảy ngoài thị xã nữa, em ảnh còn nhỏ nên bố mẹ sang năm mới sinh ảnh, chúng em là một cặp đôi lí tưởng đấy. Bác Bảy là công nhân cao su mấy đời, do đó từ tư tưởng hành động đến tư duy suy nghĩ đều công nhân hóa hết, nó đỡ hơn nông dân luôn manh mún, thụ động và ngẫu hứng qua cầu, sợ lắm. Em phải tự quyết định số phận của mình trước khi bố mẹ hạ lệnh, đó cũng là nét mới của thế hệ 10 x tụi em anh ạ!". Nó tán thành ý kiến em gái song còn do dự " nhưng hiện nay giai cấp công nhân Việt Nam còn đang bõ ngõ, chưa được chăm sóc chu đáo lấy đâu mà phát triển". Mẹt tự tin "đó là hiện nay do sự bừa bộn của hàng loạt chiến lược phát triển manh nha, còn sau nầy khi định hình xong thì đất nước nầy thuộc hẳn về giai cấp công nhân làm chủ, đúng tinh thần chủ nghĩa Mác - Lenin anh ạ!".

Nó chìm trong suy tưởng, từng đoàn người áo xanh tay búa tay liềm cất bước. Nó lầm lũi phía sau, sắp hàng lấy vi - da đi Châu Phi tìm vợ. Những ngọn nắng mai liu tiu cuốn theo cơn gió đầu thu se lạnh ...


Sài Gòn, 12.2012
Bình Địa Mộc



15 nhận xét:

  1. Boc tem cho câu chuyện viễn tưởng này thành sự thật luôn. Hihi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. cảm ơn anh Biển đã bóc tem entry nhưng hi vọng NÓ sẽ không thành sự thật, ngày vui anh nhé!

      Xóa
  2. Vui vì được ghé thăm nhà bạn!

    Trả lờiXóa
  3. SANG ĐẦU NĂM DƯƠNG LỊCH , CHÚC ANH SÁNG TRÍ , SÁNG TẠO , TRĂM SỰ THUẬN LỢI,
    VẠN SỰ THÀNH CÔNG , VIẾT ĐƯỢC NHIỀU TÁC PHẨM CHO
    BẠN ĐỌC GẦN XA CÙNG NHAU THƯỞNG THỨC

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. CẢM ƠN EM ĐÃ LUÔN LUÔN ĐỘNG VIÊN MỘC, CHÚC EM NĂM 2013 SỨC KHỎE VÀ THÀNH ĐẠT EM NHÉ!

      Xóa
    2. VÂNG , NGÀY MỚI AN LÀNH . GIAO LƯU VUI VẺ

      Xóa
  4. có khi nào chuyện viễn tưởng lại thành sự thật kg anh? vui nha

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. có có không không, không không có có
      anh bây giờ hoang phế tận buồng thơ
      chiều thứ bảy ngồi yên nghe nhện nhã
      sợi tơ buồn giăng kín lối thi nhân ...

      Xóa
  5. NĂM MỚI NÊN NHÀ CHÚ QUÁ KHANG TRANG HOÀNH TRÁNG !
    CHÚC MỪNG !!!!!!

    Trả lờiXóa
  6. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa