Thứ Hai, 15 tháng 7, 2013

TRUYỆN NGẮN 15: BÁNH TÉT

(ảnh Trần Tuyết - nguồn: abum gia đình)

Chị vùng dậy khỏi anh, khỏi khuya, khỏi cái cảm giác đàn bà còn đang rạo rực, lao về phía bếp, phía có nồi bánh tét sắp cạn nước. Chị quấn mái lại tóc bù xù sau lần ân ái vội vàng, rồi vớt hết bánh tét còn đang ướm khói thơm lừng để trên cái nia tròn ủng, loay hoay nhẩm tính: 6 đòn để cho anh em du kích mang đi, 2 đòn để trên bàn thờ ông bà còn lại 4 đòn cho anh đem theo chiến dịch. Chị cười, nụ cười cô dâu rất chi lúng liếng.

Chị tiễn chồng ra bến sông, trăng thượng tuần lầm lũi vào mây, vào cao xanh thăm thẳm. Chị ôm anh thật chặt, nói:
- Anh nhớ bảo trọng, đánh xong trận nầy xin phép đơn vị về với em, chúng mình vẫn còn tuần trăng mật đấy, em chờ.
Bất giác, chị quờ tay ra sau lưng đụng chiếc ba lô căng cứng, chị bóp bóp mấy đòn bánh và dặn:
- Bánh tét sắp nguội rồi đó, đói bụng thì cứ lấy ra ăn, nếu hết em sẽ tìm cách gởi thêm nghe. 
Anh tự tin trả lời:
- Vào chiến dịch có mấy má lo cơm nước, bánh trái đầy đủ, em yên tâm đi. 
Trấn an vợ xong, anh đặt lên đôi môi vợ nụ hôn cuối cùng ấm áp. Bấy giờ, bến sông đã bắt đầu lao xao bóng đồng đội, lao xao những bàn tay siết chặt tiễn đưa, những đôi mắt ngấn lệ. 


Tiễn chồng ra trận xong, chị tiếp tục dọn dẹp nhà cửa vô tình gặp lại mấy đòn bánh tét để trên bàn, lấy làm lạ, chị lại nhẩm tính:
- Lúc nảy mình tính 6 đòn để cho anh em du kích mang đi, 2 đòn để trên bàn thờ ông bà còn lại 4 đòn cho anh đem theo chiến dịch. Tổng cộng số bánh tét còn lại chỉ có 8 đòn, mà sao còn lại đây đến những 12 đòn. Lạ thật, chẳng lẽ mình quên, mà mới nảy ảnh cũng vừa nói "vào chiến dịch có mấy má lo cơm nước" là ý gì ta!

Chị sợ mình quá bối rối trước giây phút chia tay chồng, nên có gì đó nhầm lẫn chăng. Nghĩ vậy, chị tranh thủ chạy ùa ra bến sông với hi vọng gặp anh để hỏi lại số bánh tét trên. Chị càng chạy, gió đêm càng quất vào đôi má nóng rần, bầu trời lập lòe một vài chùm hỏa châu rơi, vài tiếng đạn pháo lụp bụp nghe xa lắm đuổi theo chị, đến rùng mình ...

Nhưng khi đến nơi thì tất cả đã đi rồi, tất cả đã xông trận. Mãi sau nầy, chị mới biết đêm hôm đó anh hoán đổi 4 đòn bánh tét của chị thành 4 đòn thuốc nổ được chuẩn bị từ trước, để đem ra mặt trận, cùng đồng đội đánh tan tành một đồn giặc ngay trong thời khắc giao thừa lịch sử mùa xuân 1968. Và, anh đã hi sinh vĩnh viễn nằm lại nơi chiến trường ác liệt không bao giờ quay về với chị nữa.

Năm nay, còn hơn một tuần nữa mới đến tết nhưng cái Ngân hỏi mẹ:
- Trên bàn thờ bố vẫn để 4 đòn bánh tét hả mẹ?
Chị lặng lẽ nhìn xuống bếp, trả lời:
- Biết rồi mà còn hỏi, con gái vô duyên.
Ngân tinh tướng:
- Nhưng không hỏi có người buồn đó mẹ, mấy chục năm rồi vẫn ... vô duyên thế mà.
Chị mỉm cười, nhìn ra ngoài sân sắc mai vàng óng ánh, báo hiệu một mùa xuân nữa sắp về, lầm thầm:
- Cảm ơn đồng chí chồng đã để lại cho em cái "vô duyên" nầy, nếu không thì buồn chết đi được.

Hương bánh tét thơm lừng tự nhiên lan tỏa ...

Tháng chạp, 2012
Bình Địa Mộc


29 nhận xét:

  1. Truyện ngắn này hay lắm Anh Mộc ơi.Ảnh bà chị thật phúc hậu .Chúa gia đình anh chị luôn hạnh phúc

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. cảm ơn bạn đã sang thăm Mộc, chúc bạn một ngày thật vui và may mắn nhé!

      Xóa
  2. Bào viết về những người phụ nữ,người mẹ trong chiến tranh thật cảm động.
    Chúc Mộc một tuần mới an lành HP.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. cảm ơn chị đã ghé thăm và chia sẻ với Mộc về một thời chiến tranh khốc liệt nhưng ấm áp tình người nghe, chị vui!

      Xóa
  3. Thăm người anh ấn tượng nè :)
    Bài viết cảm động quá anh Mộc à ! Còn nụ cười trên kia hiền hậu quá, thật quá anh nhỉ ?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. cảm ơn em đã ghé thăm
      người anh ấn tượng đang nằm cầu may
      rằng mai mốt gặp em này
      bắt tay một cái và day diết nhìn ...

      Xóa
  4. Truyện ngắn đầy ý nghĩa a ạ. Những cái "vô duyên" đó sao thấm lòng đến lạ.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. cảm ơn em đã ghé thăm và chia sẻ, chúc em thật vui và thật bình yên nha!

      Xóa
  5. Truyện ngắn gọn, xúc tịch, và cái quan trọng là rất hay, rất cảm động
    Hình như là chuyện của gia đình anh thì phải?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. cảm ơn em đã chia sẻ truyện, truyện này anh viết theo lời kể của một nhân chứng trên truyền hình nhân kỷ niệm 40 năm chiến thắng mậu thân 68 đó em, em vui nha!

      Xóa
  6. Đọc truyện này của Mộc thấy lòng lâng lâng vì cảm động.....

    Trả lờiXóa
  7. Hay quá và cảm động quá...em cay cay nơi khóe mắt rồi.....

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. chào em, anh Mộc tặng em bài hát Sang Ngang của Đỗ Lễ nè
      Sang Ngang
      Thôi nín đi em lệ đẫm vai rồi còn thương nhớ ơi
      Em hỡi đôi mình mộng nay đã tan, tình đã dở dang
      Em khóc những chiều anh xót xa nhiều thương cho tình yêu
      Nỗi buồn chua cay khi lòng đổi thay thôi hết sum vầy

      Nếu biết rằng tình là dây oan
      Nếu biết rằng hợp rồi sẽ tan
      Nếu biết rằng yêu là đau khổ
      Thà dương gian đừng có chúng mình

      Lau mắt đi em gần hết đêm rồi
      Buồn thương nữa sao mai bước sang ngang
      Lòng thêm nát tan tình đã dở dang
      Thôi khóc làm gì đã lỡ duyên rồi thương nhau làm chi
      Nỗi buồn ai hay khi mình chia tay xa cách nhau rồi

      Xóa
  8. Cuộc chiến nhìn từ góc khuất,hy sinh thầm lặng,mất mát,chịu đựng và vượt qua.Những thổn thức,trăn trở,nhường nhịn,quên mình....chan chứa tình người.Anh Mộc viết truyện ngắn gọn,sức biểu cảm lớn và lan tỏa rộng....Chúc anh nhiều sức khỏe và thành công!

    Trả lờiXóa
  9. Truyện đơn giản nhưng thật hay!

    Trả lờiXóa
  10. Một câu chuyện tình chồng vợ, như một bài thơ tình yêu đôi lứa, nóng bỏng đậm đà thắm thiết... Hay lắm người viết truyện ạ!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. cảm ơn Xuân Hoa đã động viên anh Mộc, một ngày thật bình yên nha em!

      Xóa
  11. Rất ấn tượng câu chuyện về chiến tranh mà không qua bi lụy...

    Trả lờiXóa
  12. Người phụ nữ VN trong chiến tranh hay thời bình.luôn chịu sự hy sinh thầm nặng cho người chồng làm nghĩa lớn, truyện ngắn xúc tích cảm động.Chúc A Mộc HP thành công với đề tài truyện ngắn!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. thanh kiu em đã ghé thăm và chia sẻ với Mộc, chủ nhật bình yên Lý!

      Xóa
  13. Sắp 27/7 ngày tri ân tri nghĩa. Anh viết chuyện này Sỏi đọc thấy cảm động quá! hy vọng đây là món quà nhỏ về tinh thần cho anh em viết blog có liên quan đến ngày này và những bạn đọc của anh!
    Sỏi cũng coi bài biết này như một món quà nha!Cảm ơn anh nhiều!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. dạ, cảm ơn anh Sỏi, năm tháng chiến tranh ác liệt qua rồi, bây giờ nhìn lại vẫn thấy kinh hoàng anh ạ, thôi thì mình cũng góp vài dòng vào trang sử rạng ngời đó bằng một cảm nhận khác, bé hơn, nhẹ nhàng hơn anh nhé, anh vui!

      Xóa
  14. Chuyện hay lắm. Chiến tranh quả là đáng ghét, làm tan nát hạnh phúc bao người.

    Trả lờiXóa