Thứ Tư, 30 tháng 10, 2013

THƠ 46: CHỜ XUÂN

(ảnh minh họa: nguồn internet)

kìa hoa, xinh thế là vừa
nếu thêm chút nữa e chưa sẵn lòng
còn bao nhiêu bướm với ong
nấp trong rừng cuốn cuồn mong xuân về

cỏ ơi, cứ thế nỉ nê
khép mình lại dẫu sương tê tái dầm
nắng lên mới được thì thầm
rằng xuân đang đến dâng mâm quả đầy

cánh chim én xỏa trời mây
cố lên, nhưng chớ tách bầy biếc xanh
bóng trưa đổ cạnh chùa lành
đợi xuân về hẳn hót lanh lảnh mùa

bến sông sóng sắp già nua
tiễn con đò lắc lư khua mỗi ngày
ô hay, mới bửa qua này
bỗng dưng trẻ lại nước xoay xuyến vòng

thì ra, tự phía mơn mong
ngự trong tim chúng con rồng cháu tiên
mỗi năm xuân một sắc riêng
về pha thắm lại những triền dâu bên

khoan khoan, đợi với triều lên
vỗ năm cùng tận tháng hềnh hệch đau
em như quang gánh nhẹ nhàu
quẳng lo toan nhặt tôi mau mắn về ...

Sài Gòn, 2013
Bình Địa Mộc

8 nhận xét:

  1. câu thơ mở hồn nhiên và tự nhiên.bài thơ hay
    xin tem vàng

    Trả lờiXóa
  2. Nép bờ giậu lá lưa thưa
    cuối đông phùn lất phất mưa chuyển mùa
    lặc lè mái thấp gió lùa
    góc vườn cây khế vẫn chua chát chờ.....

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. em qua ngõ phận mong mơ
      ngày xa tít lắp đậy bờ vai thon
      con đường ngoằng lối cỏ non
      chung vui phía ánh đèn còn lất lây ...

      Xóa
  3. Ảnh minh họa ẽo ợt quá, nhưng kéo lại thơ hay, tự nhiên vui vẻ.
    Thơ bình dân quá nhưng kéo lại ảnh đẹp vừa phải bắt người ta phải ngắm hơi lâu.
    Cháo nhé.

    Trả lờiXóa
  4. L thăm A M gủi nhận xét mà mất đâu
    Thơ hay minh họa cũng liều
    liêu siêu bóng dáng nàng Kiều bên anh.

    L kg có ý phê bình chỉ là họa cho vần thôi A Mộc ạ

    Trả lờiXóa