Thứ Hai, 3 tháng 3, 2014

PHÁT HIỆN MỚI VỀ BÀI THƠ: CÀI KHUY ÁO LẠI ĐI EM


Bình Địa Mộc (Trái)trong 1 buổi giao lưu bạn bè

30/09/2013@16h05, 692 lượt xem, viết bởi: hoanglapub 


CÀI KHUY ÁO LẠI ĐI EM

BÌNH ĐỊA MỘC-Tp HCM
 
.
cài khuy áo lại đi em
kẻo trăng rớt xuống chỗ mềm mại thu
kẻo sông xa sóng mịt mùng
tội con cá tự nhiên mù tịt khơi

cài khuy áo lại em ơi
kẻo mây lơ đãng bỏ trời mồ côi
kẻo rừng xanh với nương đồi
rũ nhau trút hết lá rồi mênh mang

cài khuy áo nhé em ngoan
kẻo không gió sẽ ngang tàng nặc nô
kẻo thiên hà những muôn sao
sáng lung linh phía mắt thao thức tìm

cài đi em dẫu một khuy
kẻo bàn tay lỡ lầm ghì chặt vai
đụng bờ môi tiếng thở dài
lúc quay gót sẽ giẫm lai láng chiều

cài khuy áo ngực em yêu
kẻo người đi nhuộm muối tiêu tóc mình
kẻo người về cứ đinh ninh
bước phong trần lẫn phiêu linh như vừa 
*
từ ngày xửa đến ngày xưa
mẹ rằng áo mặc chớ chừa lại khuy ...

Sài Gòn, 7.2013
(Nguồn :Facebook của Bình Địa Mộc)

THAY CHỦ "CHANG" CHÉM CHUỐI
*
Lời bình của Blogger TTTN

Xin bắt đầu bằng câu van nài( Mình xin gọi lời khuyên của chàng quân tử ấy là câu " van nài ". Vì mình nghe có cái giọng " anh xin em hãy cài khuy" ở trong ý thơ ấy, nghe có cái sự dùng dằng của chàng quân tử ở trong cái tứ thơ ấy) :
cài khuy áo lại đi em
kẻo trăng rớt xuống chỗ mềm mại thu.

Mình thích nhất là hai câu này.Trăng ngẩn ngơ vì cái gì ở chỗ sau cái khuy ấy thì đâu cần nói nữa. Cái cần nói ở đây là : "cái mềm mại thu" . Ghê thật! Cái chàng "quân tử tóc muối tiêu" có khác. Trải đời rùi. Biết mọi nẻo "đường đi lối về rùi" nên mới có cái nhìn bóc trần người ta như thế. Nhìn thôi đã biết rùi-Mềm mại. hổng cần giảng cái sắc thái gợi cảm của từ mềm mại nha! Vì muốn giảng thì phải so sánh với "mềm".Mềm mại thì không chỉ là mềm mà còn... "mại" nữa. (Cười) Mại riêng thì không có nghĩa gì ,nhưng mềm mại thì lại gợi được quá nhiều. "Mềm mại thu". Trăng- Thu- và mềm mại. Thu quyến rũ- trăng si mê- mềm mại cũng làm ai "chết" như Từ Hải.Mình thích cách dùng từ "chỗ" của anh.Chỗ- địa chỉ. Mà cái địa chỉ đó thì đang bất an vì hổng có đóng cửa.Chán thật! Cái cô bé này sao vô ý thế!

Mỗi khổ thơ là mỗi cách van nài. Mỗi cách khuyên can theo từng cấp độ. Để coi tiệm tiến hay tiệm thoái đây?
-cài khuy áo lại đi em
-cài khuy áo lại em ơi 
-cài khuy áo nhé em ngoan 
-cài khuy áo ngực em yêu
-cài đi em dẫu một khuy 
Mức độ thân thiện thì tăng dần, và nội dung khuyên giải thì có vẻ giảm dần: đi em- em ơi. em ngoan, em yêu--> tăng
-Cài đi em dẫu một khuy --> giảm.( Cài hết và cài một)
Hóa ra cô bé này mặc áo không cài khuy à? Hay ai mở khuy quên cài ? Thấy nghi nghi chỗ này ghê!( Đừng nghi oan cho tác giả nha!)
Có một điều là vì sao cuối các câu cầu khiến anh không đặt dấu chấm than ( !). Anh không biết dùng dấu câu hay có ý gì? Cái gì cũng có cái lí do của nó cả. Những lời nghe như van xin ấy tưởng anh nói ra với cô bé ấy nhưng đâu phải. Anh chỉ nói trong lòng thôi. Đâu có dám lại gần. Anh đang quay gót để " "giẫm lai láng chiều mà"
*
cài khuy áo ngực em yêu 
kẻo người đi tiếc muối tiêu tóc mình
Ngậm ngùi là đây! " Quân tử dùng dằng" là đây. Đi thì cứ đi đi! Còn tiếc làm gì? Sao lại sợ, gió, mây, trăng, sao ngắm cái "chỗ" mềm mại thu ấy nhỉ?

Cài khuy áo lại đi em! 
Nghe thì rất hài hước- vì hiểu được cái dùng dằng, ngậm ngùi của mấy chàng quân tử " tâm hồn hổng chịu già".( Tóc thì già trước rùi- tại tóc hư) Nhưng thực ra lại chứa đựng một quan niệm thẩm mĩ. Cái đẹp muôn đời ai cũng thích.Nhưng... Nét đẹp mang văn hóa Việt mình cần phải giữ. Nhé em!
*
TB : @ Thêm chút lời của bạn Violet nữa nè!
... Vi rất thích câu này :"kẻo trăng rớt xuống chỗ mềm mại thu" . Đọc xong , chỉ biết kêu thầm : " Cái anh chàng này , bảo người ta cài lại nhưng thơ thì cứ cởi tuốt tuồn tuột ra , để thấy ... rừng xanh với nương đồi rủ nhau trút lá , để mơ ... làm gió ngang tàng nặc nô , để muốn ...lỡ lầm ghì chặt vai . Hihi , thèm lắm , nhưng lỡ làm người quân tử bảo em cài khuy lại rồi , nên đành nén lòng buông tiếng thở dài chứ sao ... 

(Nguồn Web.Trần Thị Thúy Nga)


1. Cảm nhận từ: hoanglapub [Blogger] 30.09.13@18:19

Tôi chưa có cái may mắn lần nào được rơi vào hoàn cảnh ngó thấy " trăng rớt xuống chỗ mềm mại thu" như anh hai Sài Gòn BĐM, nên không rành ba cái vụ này lắm ,vì thế không đủ tự tin để phụ chém chuối với bạn TTTN và Violet ở trên.
Hơn nữa, có cái chỗ ngon chém nhất thì 2 bạn ấy đã làm tới mất rùi,đến lượt tôi thì còn nước nôi gì mà phụ họa .
Tuy vậy ,cứ thấy tiếc rẻ cho cái lời ru ở câu kết chưa được hai thi nữ để mắt tới :
từ ngày xửa đến ngày xưa
mẹ rằng áo mặc chớ chừa lại khuy ...

Không biết liệu có bao nhiêu cô Tấm thời @ còn nhớ tới lời mẹ rằng ấy hay không ?


Link cố định Phản hồi
2. Cảm nhận từ: Đào Phan Toàn [Blogger] 01.10.13@20:51

Rất thú vị anh ah! cảm ơn anh đã pót bài!

Link cố định Phản hồi
2-1. Phản hồi từ: hoanglapub [Blogger] 02.10.13@06:35

 
Có Toàn thú vị cho là bớt run rồi. Chỉ e mấy bác nghiêm tính lại rày la , nhắc nhở này nọ thì oải lắm.Gặp trường hợp vậy, bạn bênh hộ cho 1 câu nhé !

Link cố định Phản hồi
3. Cảm nhận từ: Phạm Ngọc Vĩnh [Blogger] 01.10.13@21:04

Cài khuy!
Anh bảo em cài
Cài vào 
Còn biết chuyện nào nói đây
Cài vào
Chẳng gió mưa mây...
Cài rồi
Anh biết thơ bay thế nào!
Không đâu
Em chẳng nghe nào!!!

Hihi!!!
Bác quả khéo sưu tầm!

Link cố định Phản hồi
3-1. Phản hồi từ: hoanglapub [Blogger] 02.10.13@06:53

Không đâu
Em chẳng nghe nào!!!
*
Người Việt cũng giống người Lào anh ơi
Chỉ e em đã cài rồi
Thơ anh ngạt chữ biết hồi nào ...bay 
*
Là tiện tay nên nối theo ý thơ của Vĩnh thôi. Chứ như đã nói ở trên,ba cái vụ này tớ không rành lắm mà !


Link cố định Phản hồi
3-2. Phản hồi từ: yeuthonamkhe [Blogger] 02.10.13@07:02

...ba cái vụ này tớ không rành lắm mà !
Không rành lắm ,có nghĩa là vẫn rành , chỉ là chưa "lắm" thôi.khakhaaaa...

Link cố định Phản hồi
3-3. Phản hồi từ: hoanglapub [Blogger] 02.10.13@07:12

Đám hầu phi của Lão Tôn làm gì có ...áo mà lão biết chuyện rành hay không rành việc cài khuy để nhảy xía vô vào đây mà khakhaaaa...?

Link cố định Phản hồi
4. Cảm nhận từ: chinhvien [Blogger] 02.10.13@06:54

Hì...chết thât mới bảo nhau cài khuy áo mà đã tăng nhau khế treo lủng lẳng đầu giường...thì là sao anh HL...Không khéo nồi niêu văng ra sân đấy hihi...Nhưng dù sao đọc thơ cũng khoan khoái...Chúc Anh có nhưng sưu tầm "hot"...

Link cố định Phản hồi
4-1. Phản hồi từ: chinhvien [Blogger] 02.10.13@06:59

 
Mà dạo này bận gì mà chẳng thèm liếc qua nhà là sao? Ghét bài dài hay chữ nhỏ...Trà công. rượu chua...đấy...hjx

Link cố định Phản hồi
4-2. Phản hồi từ: hoanglapub [Blogger] 02.10.13@07:37

Ồ chào CV ! 
1.Khỏi lo cho tôi nồi niêu văng ra sân . Vì có phải thơ tôi làm ra đâu ? Hơn nữa ,tôi còn rất mô phạm khi ngửa mặt lên trời than thở :
"Không biết liệu có bao nhiêu cô Tấm thời @ còn nhớ tới lời mẹ rằng ấy hay không ? "
2.Tôi vẫn đều đặn ngó trừng trừng nhà CV mà! Vừa mới "là em", "là anh" với nhau bên ấy đấy thôi ? Còn cái vụ đánh nhau Việt Chiêm thì chẳng qua không phải là dân võ nên không biết phải múa kiếm thế nào thôi, ấy mà !

Link cố định Phản hồi
5. Cảm nhận từ: vandonthinga [Blogger] 02.10.13@08:41

 
Sang thăm anh hoanglap được thưởng thức một bài thơ rất hay. Đọc xong ta cứ thấy ngẩn ngơ trong lòng.
Tại sao ta ngẩn ngơ ư? ngẩn ngơ cái lối sống của những nàng chân dài, mà không, nói thế chưa đủ, cả những người đàn bà lẳng lơ khơi gợi còn gọi đó là " lộ hàng" . Em cứ nửa kín nửa hở mua chuộc chàng. Cái công dung ngôn hạnh của người con gái đâu rồi. Em định biến cái của người thành của riêng em, bất chấp anh có vợ hay chưa có vợ. Nhưng bài thơ này đã bật ra một câu kết rất ngoạn mục. Tác giả khuyên nàng mắt xanh ơi em hãy cài lại khuy áo đi và từ ngày xửa ngày xưa cha mẹ vẫn dạy các cô gái phải dịu dàng đoan trang, phải khép nép đứng trước cánh đàn ông. Thế mà em đã cố tình để hở đấy thôi.Em như chiếc vó thả định nhử những con cá muốn khám phá miền đất " cũ người mới ta" nhưng đâu phải người đàn ông nào cũng thế. 
Từ ngày xửa đến ngày xưa
Mẹ rằng áo mặc chớ chừa lại khuy...

Link cố định Phản hồi
5-1. Phản hồi từ: hoanglapub [Blogger] 02.10.13@16:12

 
Đang băn khoăn vì e cái giá trị thẩm mĩ và nhân văn của bài thơ nằm ở câu cuối không được bạn đọc lưu ý cảm nhận thỏa đáng,thì may sao có lời còm này của Thi Nga ! Cứ tiêng tiếc,giá bạn theo học ngành Sư phạm thì có phải thêm phần may mắn cho các em gái,cháu gái tỉnh nhà được một đôi phần rồi không ?

Link cố định Phản hồi
6. Cảm nhận từ: vuthisu [Blogger] 02.10.13@12:19

 
GIẬT MÌNH!
Anh Lập ơi! May quá! BÌNH ĐỊA MỘC này là nam nhi đại trượng phulàm em cứ...tưởng bở!
Bài thơ và bài bình đều hay lắm. Anh thật tinh đời và cũng...cao thủ lắm khi đăng tải lại những bài đáng đăng như thế này



6-1. Phản hồi từ: hoanglapub [Blogger] 03.10.13@06:10

 
Hồi đầu thấy VTS treo 3 chữ này trên vòm trần nhà, mình cũng thấy giật mình.Cứ ngỡ được gặp lại bạn BĐM của xóm Yahoo cũ cơ. Tiếc quá ,lại không phải,nếu không thì mình đã đúng cảnh hoạn nạn có nhau rồi không? Nhưng rồi lại thấy mừng,vì được biết thêm 1 BĐM - kì nữ anh thư.
Cảm ơn bạn đã đọc và khen entry này.Còn "tinh đời" mới lỵ "cao thủ" thì hổng dám đâu ! !

Link cố định Phản hồi
7. Cảm nhận từ: tuoixechieu113 [Blogger] ·http://tuoixechieu113.blogtiengviet.net/ 02.10.13@22:05

 
Dạ anh!
Em xin có ý kiến ạ.Sao đầu dòng của bài thơ này không viết hoa?Nếu cô giáo mà chấm kĩ một tý thì bài này trượt khỏi vòng thi cấp Huyện ạ.
Hi.............

Link cố định Phản hồi
7-1. Phản hồi từ: hoanglapub [Blogger] 03.10.13@06:38

Hình như cô giáo là GV âm nhạc cơ mà ,sao bỗng dưng lại nhảy sang chấm văn ? Thí sinh ứ phục đang đòi Thày Nguyễn Văn Hoàn Trưởng phòng Thanh Trì làm rõ kia kìa.Có cần khôi phục lại cái hợp đồng về thơ bỏ dở năm trước , để tư sư đây ra tay gỡ cho cái vụ này không ?

Link cố định Phản hồi
7-2. Phản hồi từ: tuoixechieu113 [Blogger] ·http://tuoixechieu113.blogtiengviet.net/ 03.10.13@15:25

 
Ái chà chà lại có vụ kể lại với Trưởng phòng nữa đấy.
Hi...........anh ơi là anh ơi
Em lại không dạy ở Thanh Trì mới sướng chứ
kaka................Dọa nhầm rồi eo ôi

Link cố định Phản hồi
8. Cảm nhận từ: tran-sinh [Blogger] 03.10.13@09:02

Bài thơ bạn viết đa tình và gợi tình quá khiến máu con tim người đọc nóng bừng song mình thích nhất hai câu này:

"cài khuy áo lại em ơi
kẻo mây lơ đãng bỏ trời mồ côi"

Chúc mừng anh và bài thơ hay


Link cố định Phản hồi
8-1. Phản hồi từ: hoanglapub [Blogger] 03.10.13@09:51

 
Ở góc độ thích,thì tôi cũng "thích nhất" hai câu ấy như anh . Có lẽ vì ta...có tuổi rồi nên ưa sự lơ đãng,nhịp nhàng chăng? Chứ cánh còn khỏe hơn thì họ lại bảo khoái hai câu này cơ :
cài khuy áo nhé em ngoan
kẻo không gió sẽ ngang tàng nặc nô
Mà anh biết rồi đấy -"nặc nô" thì các cụ chỉ nhìn thôi cũng đã hoa mắt rồi...
Vừa xong tuần trà sáng đang tỉnh táo ,hưng phấn nên tiện thể tếu táo văn nghệ cho vui.Quan bác cười xòa cho nha !

Link cố định Phản hồi
9. Cảm nhận từ: HOÀNG ANH-79 [Blogger] 05.10.13@00:54

 
Cảm ơn anh một bài thơ độc đáo và hay anh ạ.

Link cố định Phản hồi
9-1. Phản hồi từ: hoanglapub [Blogger] 05.10.13@16:13

Đọc lời HA khen dễ làm BĐM hiểu lầm là mình đã nhận vơ làm ra bài thơ này lắm đấy . Mình cũng khoái khẩu với thơ của anh này nên hay vào xóm Blogspot và Facebook để đọc.
Tiếc rằng ,mình không biết tên thật và vài dòng trích ngang sơ lược của tác giả.Cùng ở phía Nam, bạn có thông tin gì thêm không ?

Link cố định Phản hồi
10. Cảm nhận từ: tuoixechieu113 [Blogger] ·http://tuoixechieu113.blogtiengviet.net/ 05.10.13@09:38

 
Em sang bắt anh khao đây này.
1 ly cafe , 10 bát bún ốc Tây Hồ, 5 đĩa ốc luộc khâm thiên.
Bài này được đăng trên lục bát đấy, có cả lời họa thơ của anh Hoàng Lập 
Khao đi, khao đi, khao đi, khao đi, khao đi, khao đi...............nhiều nữa đấy nhé

Link cố định Phản hồi
10-1. Phản hồi từ: hoanglapub [Blogger] 05.10.13@16:33

 
Em dùng tự nhiên nha! Hết lại gọi thêm! Không cần phải theo số lượng đâu :

Link cố định Phản hồi
10-2. Phản hồi từ: yeuthonamkhe [Blogger] 06.10.13@16:38

 
Ốc thơm hay cà phê thơm
Để cho đôi bướm rập rờn liệng chao
Chắc nó sốt ruột chờ chào
Và đếm xem Xế xơi bao (bát) thì vừa.


Link cố định Phản hồi
11. Cảm nhận từ: tuoixechieu113 [Blogger] ·http://tuoixechieu113.blogtiengviet.net/ 05.10.13@14:26

 
Trời................
Mùng 1 đầu tháng nhé, sang nhà bớt xén hết đồ ăn là sao?
Người lớn sợ khao rồi...........Thôi vậy em đi 1 mình.
Em về

Link cố định Phản hồi
11-1. Phản hồi từ: hoanglapub [Blogger] 05.10.13@15:45

 
Người lớn đâu có sợ khao
Chẳng qua ốc ở dưới ao đang mò
Người bé đâu sợ hẹn hò
Cà phê đắng quá thì cho thêm đường
Mùng 1 đâu phải ngày thường
Rủ em đi PHỦ thắp hương TÂY HỒ
Trước là kêu MẪU độ cho
Sau là Quán Gió gọi đồ khao nhau !

Link cố định Phản hồi
12. Cảm nhận từ: VƯỜN CỦA ĐẠT [Blogger] 06.10.13@15:22

 
Hóa ra cái cúc áo bé xíu xìu xiu kia lại có nhiều sự để nói đến thế! Cám ơn chủ bài thơ và chủ blog đã khai nhãn dùm tôi.
Thơ Bình Địa Mộc tôi đọc cũng nhiều, bài nào cũng có góc cạnh. Bài này có góc cạnh nhất nhưng lại mềm mềm.

Link cố định Phản hồi
12-1. Phản hồi từ: hoanglapub [Blogger] 06.10.13@16:26

Góc cạnh và mềm mềm , bạn tinh mắt và tinh...tay thật . Đúng đặc trưng bài này của BĐM la như vậy.Chúc vui và luôn tinh mắt, tinh tay trong việc viết và đọc thơ nhé !
http://hoang-lap.blogtiengviet.net/2013/09/30/122_ca_i_khuy_a_o_laoni_a_i_em_caopm_nha

10 nhận xét:

  1. Không ngờ là có nhiều lời bình thật hay. Thơ thường chứa những ẩn số và yếu tố bất ngờ khi có nhiều người đọc và cảm nhận khác nhau. Một trong những yếu tố hay ở thơ là chỗ đó. Những cái hay đôi khi nằm ở trong từng con chữ, mà khi moi con chữ ấy ra mới thấy được điều mình thấy mà người khác không thấy.
    Mộc có rất nhiều bài thơ như vậy..

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn Thu đã "bóc tách" thơ và bình thơ ra thành 2 mảng để người làm thơ lẫn người cảm nhận thơ đều ... sướng như nhau. Vui nha!

      Xóa
  2. Đồng ý với lời nhận xét của NT.
    Đêm dào dạt ý thơ nhé Mộc

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vâng, tks Xuan Khanh . nhớ đêm nguyên tiêu quá, hẹn ngày gặp lại nha!

      Xóa
  3. Chào Mộc lâu ngày! Hôm ni mới mò ra nhà ông và đọc bài viết rất hay, với những bình luận thật tâm huyết bên TV. Tui đọc và rất tâm huyết ông ah.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ngựa đến đây là tui mừng rồi. Lần sau hổng cần còm nữa nha, vì còm nhìu Ngựa sẽ mệt đó, cứ đến nhà Mộc thả dấu dấm (.) chấm là nhận ra bạn ngay mà. Vui nhìu!

      Xóa
  4. Mộc ơi. em nhớ thời blog yahoo quá. Facebook tuy đông đúc nhưng xô bồ. Blogspot tuy trữ tình nhưng chẳng mấy khi vui

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. sao em không nói nhỏ rằng em nhớ anh Mộc cho anh dể còm ... chúc em vui, hẹn ngày tao ngộ!

      Xóa
  5. Bài này bên yahoo -Minh cũng đã ngồi mãi mới học nổi mấy câu thơ -cũng vì bài ấn tượng với bài này mà đã quen biết với anh Mộc -Những ý thơ thật sâu kín và rất hoang sơ -

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. cảm ơn anh Minh đã động viên Mộc, vậy thì Mộc sẽ cố gắng nhiều hơn nữa anh nhé, kính chúc anh thật vui, thật êm đềm!

      Xóa