Thứ Tư, 28 tháng 5, 2014

THƠ 81: CÕI TẠM



Thọc bàn tay chiếc túi rỗng trăm năm 
Mua gói mì tôm dùng dằng đắt rẽ 
Nhưng vẫn sống suốt đời tôi, dâu bể 
Chỉ hơi buồn và chống chếnh chút thôi

Giở mũ ra, hỏi tóc gió đâu rồi 
Sao lại thế, trên đầu toàn sợi bạc
Bỗng giật mình loay hoay như trẻ lạc 
Đây là đâu, phải cõi tạm không nào ?


Sài Gòn, 11.2013
 Bình Địa Mộc 



6 nhận xét:

  1. Cho HB cái TEM VÀNG nha Mộc!
    HB thích Ẻn này!
    Thơ Mộc luôn hay!

    Trả lờiXóa
  2. Ai nói là cõi tạm nào? Cõi tạm mà cho đi không chịu đi, cứ năn nỉ ỉ ôi xin ở lại.
    Hì, Mộc thích cõi tạm hay cõi thiên thu.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. trời, ở lại để xí phần đọc thơ cho các thi hữu nghe đó bác Th, bác vui!

      Xóa
  3. Dù là chỉ cõi tạm thôi
    Cũng phải sống khỏe sống vui mỗi ngày
    Cho dù có đắng có cay
    Cứ tự an ủi " Thế này cũng.....phê"
    ................Hê hê.......
    Lâu lâu thăm pác Mộc nhá!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. cái gì tạm cũng đành thôi
      miễn em là một sẽ đôi ta cùng ...
      thanh kiu LIP nhá!

      Xóa