Chủ Nhật, 30 tháng 11, 2014

TRUYỆN NGẮN 66: HAI MẸ CON

(ảnh minh họa:nguổn internet)

Chị vùng dậy khỏi anh, khỏi khuya, khỏi cái cảm giác đàn bà hụt hẫng, rạo rực rồi lao nhanh về phía bếp, phía có nồi bánh tét bốc hơi sắp cạn nước. Chị ngồi xuống đẫn đờ quấn lại mái tóc bung bay sau lần ân ái vội vàng, đưa đôi đũa xới cơm vớt từng đòn bánh ra ngoài nia. Khói bếp, khói bánh quyện vào nhau lan tỏa, thơm lừng. Chị loay hoay nhẫm tính: 10 đòn để anh em du kích địa phương, 5 đòn đặt trên bàn thờ ông bà. Hết 15 đòn, còn lại 5 đòn cho anh đem theo chiến dịch lần nầy. Chị mỉm cười. Nụ cười cô dâu mới về làm vợ, làm đồng chí hậu phương vững chắc để chồng nơi tuyền tuyến yên tâm chiến đấu, cứ rúc ra rúc rích trong đêm ba mươi như nốt nhạc xuân tròn ủng. 

Thứ Năm, 27 tháng 11, 2014

TRUYỆN NGẮN 65: ĐI CHẾT!

(ảnh minh họa: nguồn internet)

Suy đi tính lại, Hoa quyết định tự tử. Bởi, chết là hết. Còn sống, với số nợ mấy tỷ đồng nầy đào đâu ra để trả, một tẹo đất cắm dùi chẳng có nói chi đến chuyện đào với chả bới. Càng nghĩ Hoa càng rối như canh hẹ. Kêu thêm li trà đá nữa, cô bấm điện thoại gọi ngay cho công ty mai táng hỏi chi phí một ca yên nghỉ tại nghĩa địa X là bao nhiêu. Câu trả lời bao gồm 3 sự lựa chọn để khách hàng có thêm cơ hội. Một là, nhắm mắt xuôi tay nằm sâu dưới lòng đất lạnh có giá từ … hai là, chui đầu vào lò hỏa táng để hồn lơ lững trên 9 tầng ozon rồi muốn bay đâu thì bay, với tổng mức chi phí là … Ba, chết rồi sẽ biết! 

Thứ Ba, 25 tháng 11, 2014

THƠ 102: EM ĐI

(ẢNH MINH HỌA)

em đi thong thả em đi
coi như chưa biết chưa gì với nhau 
mai này kẻ trước người sau
biết đâu cũng một chuyến tàu thời gian

Thứ Sáu, 21 tháng 11, 2014

TRUYỆN NGẮN 64: GÃ CON LẤY CHỒNG

(ẢNH MINH HỌA: NGUỒN ALBUM MỘC)


Đúng hẹn, chị Quỳ đến khách sạn X, leo lên cả chục bậc thang rồi dừng lại trước cửa phòng 208 thở thổn thển. Mấy phút sau chị mới lấy lại bình tĩnh, môi mím chặt, tay gõ cửa cốc, cốc, cốc cửa phòng từ từ hé mở. Nhưng mắt chị vẫn nhắm nghiền, cái khẩu trang vẫn bịt kín mặt, chị nghe một tiếng chào, một tiếng chân. À không, thêm một bàn tay nữa khẽ chạm vào người chị. Chị đoán, chắc là của “khách hàng”. Rồi, nhoằng một phát người đó kéo chị vào bên trong sém chút nữa té nhào. Cạch, cửa phòng khóa lại, cũng đồng nghĩa một thế giới khác mở ra với chị. Thế giới của những người hiếm muộn mua bán tinh trùng với nhau. Thoáng rùng mình, chị ngồi xuống ghế, hỏi vài câu trắc nghiệm như tên, tuổi, quê quán … theo đúng kịch bản đã trao đổi trước trên mạng rồi chờ.

Thứ Tư, 12 tháng 11, 2014

TRUYỆN NGẮN 63: GIẤC MƠ ĐẠI HỒNG THỦY

(ẢNH MINH HỌA)


Về hưu, cuộc sống có phần thanh thản hơn, thời gian cũng rộng rãi nữa nên ông Ngã quyết định uống cà phê vườn tuy hơi đắt một chút nhưng thú vị. Còn trước đây bạ đâu uống đó theo sự dao động đưa đẩy của cuộc sống. Vã lại, cà phê vườn nó đẳng cấp hơn, mất thêm mấy đồng nhưng lại nâng được cái tôi của mình cao lên một tẹo, so với các cụ ngày xưa mua danh đến những “ba vạn” thì mấy đồng bõ bèn gì, chưa kể được các em chân dài đứng kế bên, thi thoảng liếc mắt đưa tình, ai chả thích chứ! 

Thứ Ba, 11 tháng 11, 2014

TẢN MẠN: RA MẮT THƠ

(ảnh Mộc)


Làm thơ và xuất bản thơ là 2 việc khác nhau. Có khi cả đời làm thơ vương vải khắp nơi nhưng khi đặt vấn đề in thành tập thì người ta lại vì sợ thơ chưa hay, chưa chuẩn phát hành ra e đau lòng bạn đọc, làm tốn công, tốn sức cộng đồng. Và, biết đâu đấy lại là "nhân chứng, vật chứng" để “luận tội” tác giả đối với một loại hình nghệ thuật mà trong quá khứ muốn làm ra được vài câu thơ thi sĩ phải ngồi thiền, ăn kiêng, ở cử cả tuần trăng mới dám hạ bút. Tuy nhiên bên cạnh đó vẫn có một số người mới lọ mọ làm được vài bài thơ đã toan trình làng, chạy vạy khắp nơi, bất chấp luật lệ, sẵn sàng bỏ tiền ra cho đứa con tinh thần của mình sớm được chào đời trong bối cảnh cuộc sống vốn nhập nhằng mọi thứ. Thậm chí trong thực tế có không ít người mê muội đến mức đạo thơ người khác rồi in thành tập cho phát hành, tung hô vạn tuế tác phẩm ấy lên tận mây xanh, để rồi sau đó nhận lãnh hậu quả thê thảm, với sự phản ứng quyết liệt, đòi tẩy chay, đòi thu hồi sản phẩm của toàn xã hội. Cái danh hảo nó tai hại đến vậy! 

Thứ Sáu, 7 tháng 11, 2014

MỜI XEM THƠ MỘC ĐĂNG TRÊN BÁO ĐÀ NẴNG CUỐI TUẦN

Thơ: Mỳ Quảng Sài Gòn

Thứ Sáu, 07/11/2014, 10:20 [GMT+7]
.
Bình Địa Mộc tên thật Đỗ Thanh Toàn, sinh ngày 12- 6 - 1955, quê quán Quế Lộc, Quế Sơn, Quảng Nam, tốt nghiệp  Đại học Quản trị Kinh doanh, hiện sống tại TP. Hồ Chí Minh. Tác giả đã có thơ và truyện ngắn đăng trên các báo và tạp chí từ  những năm 1990. Sau một thời gian dài ngưng sáng tác, chừng ba năm trở lại đây, đến cái tuổiChạm ly rượu đổ sạch trơn /mới hay mình đã run hơn mọi lần, anh lại Hẹn muôn sau anh cỏ lót em nằm...

Thứ Tư, 5 tháng 11, 2014

KHU DU LỊCH ĐẠI NẠM ĐÓNG CỬA.

(ảnh: Mộc / Nhật Lệ du lịch Đại Nam)

Nghe nói ông Huỳnh Uy Dũng chủ sở hữu Khu du lịch Lạc Cảnh Đại Nam Văn Hiến rộng trên 700 ha, tổng mức đầu tư 6000 tỷ đồng ở tỉnh Bình Dương, là Giám đốc Công ty cổ phần Đại Nam, là chủ đầu tư các khu công nghiệp Bình Dương gồm Sóng Thần I,II,III sắp đóng cửa khu du lịch Đại Nam. Được biết đây là một trong những nơi vui chơi giải trí lớn nhất nước Việt Nam, thu hút hàng triệu lượt khách thăm quan kể cả việt kiều nước ngoài. Nhất là trong các ngày nghỉ cuối tuần, dịp lễ tết.

Thứ Bảy, 1 tháng 11, 2014

THƠ 101: HẠNH PHÚC

(ảnh vợ chồng diễn viên, MC Bình Minh: nguồn internet)

Hạnh phúc tôi đơn giản vô cùng
Như xe đổ đầy xăng cơm ăn ngày hai bữa
Sáng uống cà phê và ngồi đọc báo
Biết nợ nước mình vẫn đạt mức đề ra

Hạnh phúc tôi gần lắm chẳng hề xa
Như đi làm về đón con thay cho vợ
Thi thoảng quét nhà tiện tay thì rữa chén
Đêm trùm mền nghe lén vợ đọc thơ

Hạnh phúc tôi không thật cũng không mơ
Chỉ đơn giản có gì hưởng nấy
Chẳng vay mượn từ nguồn nầy khoản nọ
Kể cả nụ cười cô hàng xóm xinh xinh

Hạnh phúc tôi đôi lúc chỉ một mình
Cũng có khi cả gia đình hùn lại
Ánh mắt vợ liếc qua khe cửa hẹp
Tiếng con đùa trên gác xếp bôn ba

Hạnh phúc tôi nho nhỏ một bông hoa
Ngoài chợ mua về thay nhau tưới nước
Nước tính bằng tiền nên qui ra giá trị
Mỗi giọt đều có vị mặn mồ hồi

Đơn giản vô cùng cuộc sống của tôi
Đừng thêm nữa dẫu người giúp việc
Cũng đừng bớt như đêm cúp điện
Hạnh phúc lùng nhùng tay nọ bấu tay kia ...

Quảng Nam, 11.2014
Bình Địa Mộc