P/s: Theo anh Trần Mạnh Hảo thì "thơ không vần" ra đời trước "thơ có vần". Nhưng sau một chặng đường phát triển bập bươi cùng với sự thăng trầm của đất nước thơ không vần biến mất ở khoảng giữa thời gian ta đang sống. Bây giờ có vẻ như nó đang quay lại, lần lượt soán ngôi thơ truyền thống gồm thơ đường, thơ lục bát, thơ tứ tuyệt ... trước hết là trong lớp trẻ, sau đó là các thi đàn mạng. Đến mức một vị chức sắc văn nghệ Quảng Nam cảnh báo đại ý rằng: