Thứ Ba, 12 tháng 5, 2015

THƠ 116 ĐỜI KHÙNG!

(ảnh minh họa: nguồn internet)

đập tét đít con đề ra trật lất
chị buông chiều xỏa biếc giấc mơ xanh
má hồng ném thững thừ qua ngõ gạch
rêu đa tình xăm thủng gót chân sen

trưa kẽo kẹt cơ hồ tre nhún nhẩy
gió chùng chình là lụa lướt trời mây
chim quyên đổ não nùng đồng khô hạn
cạch lăn đùng lũ trẻ chạy lông nhông

thằng rể cộc nhát gừng con vợ dại
đất bán rồi cạy cục gốc mù u
nhét hạt đậu chẻ đôi vầng trăng khuyết
đợi giao mùa biến tấu khúc đồng dao

em bỏ học nửa chừng đi làm mướn
chiều quay đầu chạm cuộc rượu liêu xiêu
mảnh vườn nhỏ đẫy đùn bao số phận
vốn quê nghèo nợ khoét lỗ chân trâu

người xa xứ lâu ngày về làng cũ
giẫm tan tành bóng nắng ngã rưng rưng
tiếng tu hú nửa chừng vang đứt quãng
vắt bên đường vỡ vụn ánh tà huy

đêm lạch tạch côn trùng hoang tặc lưỡi
gốc rạ đồng ếch nhái nhảy loanh quanh
câu thơ cũ chong đèn soi tóc bạc
chổng mông lên viết tiếp chữ đời khùng!

 tháng 5, 2015
bình địa mộc


9 nhận xét:

  1. Xé ký ức ra thành từng mảnh vụn
    Chạy đi đâu cho thoát khỏi bão bùng
    Cái rùng mình thương tận cùng quê cũ
    Rượu cạn rồi còn nước mắt chưa say

    Mai quay lưng hương tóc ai theo gió
    Ngó lại hàng tre thấy buổi chiều tan
    Bóng làng xưa điêu tàn len trong mắt
    Ngắt cọng ngò xanh đứt ruột quên nhau.
    .
    Ghé thăm bạn,đọc được bài thơ hay quá thể nhưng
    cũng ngậm ngùi quá thể.
    Chúc BĐM chiều vui nhé !

    Trả lờiXóa
  2. Có một sự hoang hoải ,nhọc nhằn chứ hổng khùng chút nào !

    Trả lờiXóa
  3. Hóa ra bác Mộc vẫn duy trì cả fb và blog nhỉ

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thì cũng nhờ mạng nên giữ được cái nào hay cái đấy anh Sơn ạ. Cảm ơn anh đã ghé thăm, chúc anh vui!

      Xóa
  4. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  5. Ghé thăm anh, vừa đọc bài thơ này trên Da màu. Anh Mộc lại có một bước chuyển mới rất thú vị.
    em bỏ học nửa chừng đi đẻ mướn
    chiều mang bầu chạm cuộc rượu liêu xiêu...
    Hi hi...thích bài thơ này của anh, đọc xong là hết " khùng" luôn

    Trả lờiXóa