Thứ Hai, 8 tháng 6, 2015

THƠ 119 XIN CHỚ NÓI THÊM GÌ

(ẢNH MINH HỌA: NGUỒN INTERNET)

cây trụ điện đầu hẻm ra vào
vướn chân người đi có thể bứng lên và dời chỗ khác
ý đảng lòng dân chỉ cần có vậy
nhưng bao năm rồi vẫn cứ nôm na

hệ thống giao thông phối hợp sẽ là
ống, cống nước, điện, cáp ngầm cùng thi công một lúc
đâu đến nỗi người nầy vừa lấp xong thì kẻ kia hùng hục
xới tung lên, ôi đất đá tội tình

chìa khóa mở cửa văn minh
giáo dục luôn luôn đứng đầu quốc sách
song bao nhiêu lần cải cách bấy nhiêu lần thất bại
tiền của dân thay giấy lộn học trò

bệnh viện bệnh nhân ngồi bó gối buồn xo
nằm chẳng đặng, đứng chẳng xong kéo nhau ra hành lang hóng gió
tình trạng quá tải tăng dần theo viện phí
tỷ lệ nào cũng thấp hụt chênh chao

bốn mươi năm dân chúng tự hào
đảng chăm lo từng miếng ăn giấc ngủ
tuy còn kẻ ăn xin nhưng tuyệt nhiên không có người chết đói
quan ở nhà to dân bé nhỏ ở nhà vừa

tôi làm thơ thỉnh thoảng dầm mưa
nghe buốt giá tâm hồn thi sĩ
thương lũ trẻ vùng cao mút ngón tay chân trần áo vá
túm đầu nầy bật bã đầu kia

tôi làm thơ đôi lúc lia thia
hạt lúa lép mỏng tang mùa hạ
thương cái nắng miền trung trốn đâu cũng tầm bốn mươi độ cả
em bé chăn dê bỏ học tuổi dậy thì

bốn mươi năm xin chớ nói thêm gì
chiếc xe máy tôi đi cái iPhone tôi lướt web
không mang nhãn hiệu Tàu thì cũng made in Nhật, Hàn, Mỹ
rất thanh tao nhưng vẫn đục ao làng

tháng 5.2015
bình địa mộc


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét