Thứ Bảy, 17 tháng 12, 2016

CHÙM THƠ CUỐI NĂM 2016

(ảnh Hoàng Tâm (đứng)/Gia Thi (nữ)/Tấn Sĩ/ 
Bình Địa Mộc tại cà phê Vườn Mai - Tam Kỳ)


GÌ THÌ GÌ

gì thì gì

mai anh phải dậy sớm
sau một đêm chưa được đã toan làm vua
chưa thua quay đầu hàng giặc
tranh thủ quét chiếc lá cuối mùa rơi rụng
dọn sạch góc vườn cho đàn gà con chúm chím
vun vén mảnh sân cho tia nắng liu tiu
trả lại không khí trong lành cho em tập thể dục


gì thì gì
mai anh phải dậy sớm
vác cuốc ra đồng
chỉ khác một điều đồng bây giờ máy móc thay trâu
anh chỉ việc đổ xăng nhấn nút
tí toáy một hồi đất đai ải sạch
sau một đêm bán đáo tháo vành thành lập công ty
làm giám đốc ăn trên ngồi trốc
mang tài sản thế chấp ngân hàng vay tiền
làm đại gia cưới em chân dài

gì thì gì
mai anh phải dậy sớm
chạy dọc theo con đường bê tông thẳng tắp
một thời xắn quần bì bõm
hôm sớm đi về ngập ngụa nắng mưa
xuống bếp đun ấm nước pha trà

chỉ khác một điều bếp anh bây giờ có ga thay củi
cạch một phát vài giây sôi sùng sục
thay ống tre mòn phù mỏ thổi tro bay

gì thì gì
mai anh phải dậy sớm
bật ti vi lên xem chương trình chào buổi sáng
nghe tiếng nói trong trẻo cô phát thanh viên xinh đẹp
hiển thị hồn cốt quốc thái dân an
sau một đêm thủ vai anh hùng bàn phím
cát cứ mạng xã hội
đọc những bài báo lấp liếm tiêu cực
xem những hình ảnh chống chế phản cảm

để tìm lại chính mình
lạc giữa ngôi nhà mảnh ruộng vườn cây


VUÔNG GÓC

Con đường vuông góc con đường

Mẹ vuông anh bốn bức tường nhà em
Chiều buồn se nỗi buồn tênh
Luồn qua khe cửa chập chênh một đời


BÊN KIA ĐƯỜNG LÀ SIÊU THỊ


Em chẳng phải chờ lâu
Đám bạn học cùng lớp
Mỗi lần online đều giành nhau “chat” trước

Đứa kêu nhà ở chung cư sắp sập
Lơ lửng trên đầu cái chết oan khiên
Đứa bảo chồng lao động tự do không đóng bảo hiểm xã hội
Già rồi biết lấy gì ăn
Đứa mừng rỡ con ra trường ba năm mới xin được việc
Em chen ngang
Siêu thị đang mùa giảm giá Noel
Chúng nó out hết trơn
Thời tiết thất thường
Quy luật tự nhiên thay đổi
Mưa kéo dài nhiều ngày trên diện rộng
Chủ nhựt buồn em lên mạng
Vừa mở máy gặp ngay đồng nghiệp
Đứa rầu rĩ thông báo chứng khoán mã XYZ bất ngờ rớt giá
Nguy cơ trắng tay chạm cửa
Đứa sụt sùi khóc tỷ trọng hàng tồn kho cao đọng vốn
Đứa hớn hở khoe sàn bất động sản tự nhiên tăng vọt
Hi vọng mình sẽ giàu to
Em chia sẻ
Siêu thị mới nhập hàng về bán Tết
Chúng nó rần rần "shopping"


Bất ngờ tin nhắn gmail
Dưới quê ông anh gọi về chạp mã
Em mở tủ lấy tiền và kiểm tra tài khoản
Cúi đầu khất nợ tổ tiên
Lầm lũi bước qua bên kia đường
Thế giới văn minh có thể định hình ngay trong siêu thị
Ngay gian hàng lấp lánh thương hiệu
Ngay sản phẩm tinh tươm vừa mới ra lò
Nhưng em thì không thể
Chọn cho mình một mã vạch Quê Hương


EM ĐI


em đi thong thả em đi
coi như chưa biết chưa gì với nhau
mai này kẻ trước người sau
biết đâu cũng một chuyến tàu thời gian

nói chi lời nói phủ phàng
giận hờn chi cũng hai hàng lệ rơi
tiễn em tôi bước chân rời
chỗ hôm qua đứng mùng tơi thõng thuồng

đêm về tựa cửa rèm buông
hai bàn tay nhúng nỗi buồn đặc queo
ngoài sân lũng lẵng trăng treo
bóng cây mít sững sờ neo gốc già

em đi đường chắc còn xa
còn thăm thẳm phía người ta mệt nhoài
câu thơ lặn ngập sông ngoài
biết đâu sóng vẫn còn hoài bờ xanh


THÔNG ĐIỆP CHIẾC LÁ


Trôi trên màn hình
Những cái tên vừa quen vừa lạ
Vừa âm vang vừa lặng lẽ
Không những từng ngày từng giờ
Mà còn từng phút từng giây
Không ngừng chứng minh cuộc sống chuyển động
Không ngừng diễn biến
Không ngừng chuyển hóa
Trôi trên bàn phím
Những ký tự vừa thuộc vừa chưa
Vừa dễ nhớ vừa dễ quên
Không riêng gì trẻ em hay người già
Mà còn có cả học sinh sinh viên doanh nhân trí thức
Ngày đêm lần từng câu chữ
Miệt mài đóng góp ý tưởng vào văn hóa mạng
Bằng bài viết và hình ảnh ý nghĩa
Trôi trên dòng sông
Những chiếc lá vàng dìu dặt
Dẫu may mắn hoặc rủi ro
Nhưng lúc lìa khỏi cành đều mang theo thông điệp
Gởi vào lòng biển bao la
Rằng phải xanh ngút trời trước khi vàng vọt
Tỏa bóng mát cho đời
Trước khi đời quật ngã


BẤT CHỢT

Uống ly nước mía
Tự nhiên nhớ phép tính
Hai tỷ chia cho bốn ngàn VND

Một dự án nhà máy đường tính hằng triệu USD
Chết yểu ngay vòng thử tải
Một hộ nghèo tự cứu mình
Trước khi chính quyền đưa vào danh sách tiệm cận

Ăn hộp cơm chay ở chùa Hoằng Pháp Hóc Môn
Giá thành bằng ly nước mía
Lẫm nhẫm nhân lên mười lăm nghìn hộp mỗi ngày
Không kể Khóa Tu có thể tăng lên gấp ba bốn lần
Bỗng dưng nghĩ đến sức đóng góp của bá tánh

Tinh thần phục vụ của tăng ni phật tử
Bằng niềm tin vi dịu
Nghe đâu đó
Lượng vàng dự trữ trong dân còn mấy trăm ngàn tấn
Lượng tù nhân sắp đặc xá kỳ này đến mấy ngàn người
Một số nhà máy thủy điện ngừng hoạt động
Một số nhà máy nhiệt điện sắp phục hồi
Bất chợt nhớ em
Lần đầu tiên đặt nụ hôn lên má
Run bắn người vì nghe đâu đó
Tiếng sóng biển thì thầm


THIẾU NỢ


Tôi nợ em lời mời ngày ba mốt
Thành phố mười triệu dân quay quắt lúc tan tầm
Tô hủ tiếu vị thơm ba trăm năm tuổi
Thiếu cộng rau hành đôi đũa so le

Sài gòn cà phê sữa đá
Chưa kịp kêu đã có người mời
Lần cột báo chiêm tinh từng dòng chuyển động
Khách thiếu tiền chủ lật sổ ghi tên

Mùa đông nợ cơn gió lùa kẹt cửa
Thiếu một ngày lạnh nhuốm heo may
Thỏi son môi em giữ nguyên màu hồng phấn
Chiều mồ côi nắng nhốt cửa buồn

Sài gòn đêm không ai ngủ
Thói quen hình thành từ những cuộc mưu sinh

Thiếu một ngày nối dài bao suy nghĩ
Thời gian trôi tiềm thức mơ hồ

Thiếu thật thà thành ra dối trá
Mời em đi ăn ngoài dăm lượt bảy lần
Thành phố mười triệu dân nhiều khi như con rối
Nợ nhùng nhằng kẻ trả người vay


ĐÔI GIÀY CŨ


Quẳng đôi giày cũ, cuối năm
Đụng thằng bạn nối khố nằm cầu may
Ngoài vườn lá rứt cành bay
Cứ về đâu đó từ rày biệt li

Chạy ù phía cánh tay ghì
Đụng quang gánh mẹ xuân thì nổi nênh
Ngọn ngàn cỏ siết hai bên
Đường, bàn chân níu bước chềnh chệch nghiêng

Cổng làng rêu phủ màu giêng

Sương trong vắt đọng bình yên, mỗi lần
Áo cơm mỏi gót phong trần
Vịn câu hò Quảng nhớ ngần Tết xưa

Quẳng đôi giày giẫm cơn mưa
Cuối năm đụng giá lạnh vừa thịt da
Bờ sông tiếng Quấc thỉ tha
Đêm ba mươi hé cửa. Và, ngồi im ...


CHẠM


chạm vào mưa chạm vào chưa
có gì mất có gì vừa đâu đây
giọt nhờn nhợt ướt hiên gầy
giọt bôm bốp vỡ dấu giày thời gian


giùng giằng gió mấy mùa sang
lạnh và không lạnh như đang cợt cười
vẫy tay người đứng bập bươi
cắm doi đất sạt lỡ trời tang thương


lần theo mòn mỏi vô thường
nhân tình giẫm thế thái cườm cổ chân
bỏ dùi trống dứt ui ầm
sợi dây rút ngược thăng trầm xuôi tay


chạm vào tỉnh chạm vào say
chén thù cụng chén tạc này ngửa nghiêng
chòng chành em bến thuyền quyên
cứ neo là đậu cứ niềng là bung


câu thơ ngày cuối đông cùng
gieo buồn giữa đám mạ chung thửa dồn
chắng gì mất chẳng gì còn
có chăng cũng chỉ một hòn đá kê


MỎI MÒN THIÊN DI

Em cần lắm một bờ vai
Để đêm Xuân tiếng thở dài kiêu sa
Rồi ngày cõng nắng phôi pha
Ngõ nhà em lạnh từng da thịt chiều


Cần lắm cũng chỉ vài điều
Như phiên chợ Tết liêu xiêu gió lùa
Và con gái buổi thẹn thùa
Trước trai làng nhón gót khua nứt đồng


Bạn em hăm tám hương nồng
Đang hạnh phúc với một chồng hai con
Qua Giêng ai biết ai còn
Gặp nhau hay chỉ mỏi mòn thiên di


Lời yêu theo dấu chân ghì
Chặt đôi môi cắn đêm thì thầm anh
Cần nhau xây giấc mộng lành
Cỏ nhà em vẫn ngắt xanh mỗi ngày


Quảng Nam, 12.2016
Bình Địa Mộc


1 nhận xét: