Thứ Tư, 8 tháng 1, 2020

BỜ MÔI CÁ CƠM THƠ BÌNH ĐỊA MỘC

Trong hình ảnh có thể có: Trần Thị Tuyết, đang cười, hoa và trong nhà

1. Sáng nay tháng Chạp


Em chưa kịp chuẩn bị
Nào sách vở
Giáo án
Bài thi học kỳ
Kể cả chút son
Quẹt ngang bờ môi cá cơm hôi hổi
Thì đã nghe giáo sư tiến sĩ khinh bỉ
Xỉ vả
Miệt thị lẫn nhau
Họ là những người viết sách dạy học trò
Em lại hoang mang

Em chưa kịp nhắn tin cho anh
Nào đón con
Nấu cơm
Giặc quần áo giúp em
Tối nay dự sinh nhật bạn
Thì đã nghe tin cảnh sát giao thông
Phạt lái xe uống rượu bia từ bảy triệu đồng
Lên bốn mươi triệu đồng
Bằng mười tháng lương giáo viên

Em lại dao động

Em chưa kịp ủng hộ
Tổng thống Hiệp chủng quốc Hoa Kỳ
Donald Trump
Với nước Mỹ là trên hết
Vì nước Mỹ hùng mạnh
Thì đã nghe Iran treo giải thưởng
Tám mươi triệu đô
Lấy thủ cấp của ngài
Trong bối cảnh xung đột vùng vịnh
Nóng lên từng ngày
Nguy cơ chiến tranh bùng nổ

Em lại bi quan

Em chưa kịp làm đẹp
Nào váy đỏ
Tóc xoăn đuôi ngựa
Khuyên tai bạc đính đá
Làn da trắng
Mịn màn
Mát lạnh
Đặc trưng con gái miền Tây để ăn Tết
Thì phiên tòa xét xử vụ án vi phạm
Quản lý sử dụng đất đai kết thúc
Mức án dành cho mỗi bị cáo
Từ một nửa đến hai phần ba đời người thăm thẳm

Em chớm nước mắt

Em chưa kịp hỏi anh
Vì sao tội tham nhũng đều bắt nguồn từ đất
Từ trăm tỷ đến ngàn tỷ
Từ một người đến trăm người
Từ bình minh đến hoàng hôn nhiệm kỳ
Thì đã hết năm Hợi ủn ỉn
Bước sang năm Tý lắt nhắt
Bài hát Đám Cưới Chuột vang lên non nỉ

Ai mang cá đến cho con mèo hoang tàn ác
Ai mang cá đến cho con mèo hoang say mèm

Ai ai ai?

Sài Gòn, 07.01.2020

Trong hình ảnh có thể có: Trần Thị Tuyết, đang cười, thực vật, ngoài trời và thiên nhiên

2. Lãng quên

Một ngày tôi lãng quên tôi
Thằng con nít cởi trần ngồi bắn bi
Vuông sân mẹ quét phẳng lì
Kế bên gốc mít rể chi chít bò

Con gà đập cánh rõ to
Ngẩng đầu lên gáy ó o ba lần

Mười năm sau những bâng khuâng
Vẫn tôi nhưng bắt đầu dần lớn lên
Tần ngần như sắp lãng quên
Một thanh niên đứng bên thềm hiên trông

Hàng dâm bụt bỏ bê bông
Không ai bứt cũng không trồng thêm cây

Bây giờ tôi với tôi đây
Nhặt vườn rau mẹ chăm đầy luống xanh
Đập con muỗi cắn da lành
Đau như cắt một cộng tranh sau đồi

Lạnh lùng tôi lãng quên tôi
Chân vừa chạm ngõ bóng lôi hụt chiều

Tàu cau luống tuổi liêu điêu
Buồng chuối già chín lụn nhiều trái non
Bên kia hàng xóm vẫn còn
Ngó bên này cửa mở mòn cánh khuya

Cơn giông kéo sạt đáy nia
Lòi hai lá mít nằm lìa nhau xa

Sài Gòn, 01.2020

Trong hình ảnh có thể có: Trần Thị Tuyết, đang cười, thực vật, ngoài trời và thiên nhiên

3. Rồi thôi

Rồi đàn heo sẽ tái đàn
Rồi mùa xuân sẽ rộn ràng niềm vui
Rồi em sẽ một bước lùi
Đợi nụ hôn cũ đã mùi bôn ba

Rồi phiên chợ khắp người ta
Bán vài món kiếm vài ba đồng lời
Mua dăm bảy thứ dăm nơi
Mang về nhen bếp lửa ngời ngời đêm

Rồi niêu cơm mới đầy thêm
Canh đôi bát ngọt cá mềm đuôi gion
Cọng rau sạch đĩa rau ngon
Làn môi cắn nửa nửa còn lê mê

Rồi thành phố nợ nhà quê
Những đồ quê mỗi lượt về mang lên
Những đêm trăng sáng buồn tênh
Người quê nhớ phố ngồi thênh chân phèn

Rồi nhà nước ngõ lời khen
Nông dân may mắn một phen hú hồn
Đàn heo không chết vẫn còn
Gác chân lên róng chuồng mòn mọt kêu

Lum khum chái bếp mẹ mèo
Nằm nghe tháng chạp đỗ đèo tháng giêng
Tiếng chuông cầu nguyện liêng biêng
Rồi thức
Rồi tĩnh
Rồi thiền
Rồi thôi

Sài Gòn, 12.2019
Bình Địa Mộc

   Trong hình ảnh có thể có: Trần Thị Tuyết, đang cười, hoa và trong nhà

1 nhận xét: