(Diễn viên Khánh Vân)
Trước con suối róc rách
Chảy trong chiều hoàng hôn hoang hoải
Bên cạnh một chú sóc nâu
Dáo dác sau lùm cây huyễn hoặc
Nhìn em bằng đôi mắt rừng xanh
Hùng vĩ bao la
Em dại khờ
Bên dòng sông bồng bềnh
Trước chùm bông trang rung rinh sắc đỏ
Một cô bướm trắng trinh nguyên
Lim dim giấc mơ hạnh phúc
Trên bờ cát dài lộng gió
Em vô tư
Trên bờ biển lãng mạn
Cùng đám bạn tóc quắn gầy nhom
Nước da đen nhẽm
Mặc độc cái quần đùi
Khoanh tay đứng nhìn con còng xe cát
Mặc bác mặt trời
Chau mày giúm dó
Em đã khóc rất nhiều đêm
Sau mỗi mùa mưa bão
Sau mỗi hung tin
Làng chài có người mất tích
Bỏ lại đàn con thơ dại
Bên chiếc thuyền nan chỏng chơ mái chèo
Sau mỗi mùa mưa bão
Sau mỗi hung tin
Làng chài có người mất tích
Bỏ lại đàn con thơ dại
Bên chiếc thuyền nan chỏng chơ mái chèo
Em đã lớn dần lên
Rắn rỏi cứng cáp
Sau những biến cố thiên tai địch họa
Sau mỗi vầng khăn tang trắng toát
Chít lên mái đầu xanh
Mái đầu bạc
Mái đầu chưa đủ tóc
Con suối muôn đời
Chảy về dòng sông sâu thẳm
Con sông muôn kiếp
Trôi ra biển cả bao la
Nơi quần đảo Trường Sa ngày đêm ấp ủ
Trái tim Việt Nam ấm áp
Nơi ngày xưa các binh phu
Thủy quân
Phái quan
Biền binh
Dong thuyền đến đây mở cõi
Cắm cột mốc đầu tiên lên mảnh đất Hoàng Sa
Có thể em đã nghe nhầm
Rằng tàu Trung Quốc đâm chìm tàu ngư dân Việt Nam
Nhưng em không thể chấp nhận
Rằng chúng ta vi phạm chủ quyền lãnh hải
Đã được quốc tế công nhận là của chúng ta
Có thể em đã nhìn nhầm
Lòng dạ người bạn vàng bốn tốt
Nhưng anh thì không thể
Thấy nguy cơ mất đảo
Mất biển
Mất nước
Mà không nói gì, làm gì?
Sài Gòn, 4.2020
Bình Địa Mộc
thơ hay quá
Trả lờiXóa