Thứ Sáu, 24 tháng 5, 2013

TRUYỆN NGẮN 12: PHÓ LÊN TRƯỞNG



Cuối cùng thì Phó Trưởng phòng Trần Văn Đẹt cũng lên được chức Trưởng phòng. Đương nhiên là thế; dĩ nhiên là vậy, Phó lên Trưởng mà. Trưởng phòng:Trần Văn Đẹt. Chao ôi là oách!

Tuy có hơi lâu, hơi nóng ruột một tí nhưng việc cất nhắc, đề bạt đưa Phó phòng Đẹt lên Trưởng phòng thay thế cho đồng chí Huynh về hưu là việc cần làm, phải làm của công tác tổ chức Cán bộ, nó thể hiện tính kế thừa và phát huy hiệu quả của chiến lược xây dựng đội ngũ, kế hoạch đào tạo nguồn nhân lực đã được UBND huyện phê duyệt ngay từ ngày đầu thành lập phòng theo tinh thần chỉ đạo của huyện ủy.

Có điều, Đẹt vẫn còn ấm ức, vẫn chưa bằng lòng cho lắm! Bởi, tuy rằng đồng chí Huynh đã nhận Quyết định về hưu, đã chính thức ôm cặp táp bước ra khỏi cái phòng này rồi, đã ký tất tần tật các loại văn bản giấy tờ bàn giao lại cho Đẹt rồi nhưng hình ảnh, tác phong, cung cách làm việc của đồng chí ấy, thậm chí cả cái chỉ tay năm ngón nữa nó cứ hiển hiện quanh đây, cứ lãng vãng đâu đó như chính cô Dung, anh Quế, chị Màn nhân viên ngồi đằng kia, đứng góc nọ, ở chỗ nầy ... chứ không phải là tân Trưởng phòng cứ chập chờn ám ảnh Đẹt, khống chế Đẹt, cầm tay chỉ việc cho kĩ sư Đẹt. 

Vậy, bắt đầu là từ cô Dung, Tổ trưởng tổ dự án. Đẹt mời cô ấy vào phòng và nói như ra lệnh:
- Cô mang tập tài liệu nầy ra đưa cho anh Quế rồi bảo cậu ấy vào gặp tôi.
Dung chưa vội lấy hồ sơ mà bình tĩnh kéo ghế ngồi xuống đối diện Sếp, nhỏ nhẹ:
- Thưa Sếp, em làm việc nầy thì cũng được thôi, nó giống như trước đây Sếp từng làm vậy, nhưng chẳng lẽ người nào ngồi vào cái ghế Trưởng phòng nầy rồi cũng lặp lại một phương pháp lãnh đạo giống nhau sao? Một phương pháp sáo rỗng, cũ mèm đến xơ cứng bởi, tại sao Sếp không gọi thẳng anh Quế vào và trao đổi luôn, việc chi phải thông qua em, phải sai khiến con nhỏ nầy như một đứa ở đợ thời phong kiến chứ?! Thưa Sếp, Sếp học ở đâu cái kiểu Cán bộ quan liêu, mệnh lệnh ấy nói cho em biết để em còn bắt chước, biết đâu mai mốt ...

Nghe đến đấy, Đẹt đứng lên thay vì đập bàn như vị tiền nhiệm trước đây, mà bước bên bàn nước tự tay pha 2 ly nước đem đến mời Dung và tâm sự:
- Dung ạ, cô nói đúng, trước đây tôi đã từng làm thế, như thế! Nhưng không nói như được như cô bây giờ, không gào lên và phê phán thẳng vào mặt Trưởng phòng như cô bây giờ, bởi vì tôi cần cái ghế nầy, cần cái chức Trưởng phòng nầy, cần cái quyền lực nầy để thực hiện Dự án cải tạo đất phèn bằng phương pháp "bón vôi, một giải pháp canh tác bền vững cho đồng bằng sông Cửu Long ấp ủ hằng mấy năm rồi mà mỗi lần trình cho Sếp là Sếp gạt sang một bên không, cô có biết vôi không chỉ đơn thuần là phân bón cung cấp dưỡng chất canxi cho cây trồng mà còn nhiều tác dụng nữa mà phân hóa học khác không có được, đó là: vôi ngăn chận sự suy thoái của đất; vôi khử được tác hại của mặn; vôi ức chế sự phát triển của nấm bệnh trong đất; vôi phát huy hiệu lực của phân hữu cơ, phân vô cơ và thuốc diệt cỏ cô biết không?!

Dung thật bất ngờ trước Phó phòng Đẹt, một phong cách lãnh đạo mới, một ý tưởng tuyệt vời nhưng tại sao lại phải đi sai khiến cô, trong khi cô cũng là Tổ trưởng, cấp chỉ huy dưới trướng của ông ta chứ, tại sao?...
- Dung ạ, tôi biết cô rất khó chịu khi bị tôi giao một việc không ra việc, một cách hành xử rất đáng trách của một Cán bộ trẻ như tôi, nhưng đây là phép thử đầu tiên của tôi đối với cấp dưới và không ai khác người đấy chính là cô, một ứng viên trợ lý đáng quý của mà sau nầy trước khi rời khỏi cái ghế nầy tôi sẽ trịnh trọng mời cô ngồi vào đấy chứ không phải như tôi hằng đêm ...

Ba ngày sau...
Trưởng phòng lại mời Dung vào làm việc, nhưng lần nầy khác trước, đúng người đúng việc hơn, Sếp dõng dạc:
- Đây là toàn bộ Dự án cải tạo đất phèn bằng phương pháp bón vôi mà tôi đã biên soạn, hôm nay, tôi giao lại cho Cô Dung- Kỉ sư nông nghiệp Phương Dung, cô tiếp tục nghiên cứu bổ sung thật khách quan, hoàn chĩnh hồ sơ để tôi còn trình UBND duyệt. Phấn đấu triển khai kịp tiến độ cho vụ Đông xuân sắp đến! Ông nói dứt khoát như ra lệnh.
Dung ngập ngừng:
- Nhưng thưa Sếp! Tôi, tôi... cũng sắp nghỉ việc rồi ạ, Đây, tôi trình đơn...Sếp xem và duyệt đi ạ!
Trưởng phòng không khỏi ngạc nhiên???...
Ông thoáng nghĩ: Chẳng lẽ việc gợi ý Dung làm trợ lý không đúng sao?... Ông xuống giọng hỏi lại:
- Sao thế?... Em phải nể tình anh ...vừa mới nhậm chức?! chưa được 1 tuần lễ mà em lại xin nghỉ việc, là sao???
hay là anh, anh ...
Dung bình tĩnh từ tốn:
- Vâng, anh cũng chỉ là một Cán bộ! Sống và làm việc vì mục đích cá nhân thôi, khi mà cái Dự án vôi kia thành công thì anh sẽ hiện nguyên hình là một ông Trưởng phòng chuyên sai vặt cấp dưới..! chẳng làm nên trò trống gì, bởi... anh không phải là người sống có lý tưởng Cách mạng. Người có lý tưởng Cách mạng là người sống và làm việc vô tư, khách quan, công tâm bất cứ việc gì, ở đâu, cương vị công tác nào đều hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, không kêu ca phàn nàn, đặc biệt là không luồn lách, cúi xin để leo lên bằng được cái Ghế Trưởng phòng kia. Anh thật sự không xứng đáng là Nhà quản lý...! Anh không xứng đáng. Chào anh!

Tân Trưởng phòng Đẹt ném tập Dự án vôi vào góc tường cái rầm, đổ người xuống ghế như cây chuối sao bão, lầm bầm "Đúng là tình đời bạc trắng như vôi"!

Ngày làm việc thứ 10 của trưởng phòng Trần Văn Đẹt bắt đầu bằng tờ Quyết định- Quyết định thôi việc đối với nhân viên, kỉ sư Nông nghiệp Nguyễn Thị Phương Dung...
Hay thật!

Sài Gòn, ngày 24.05.2013
Bình Địa Mộc

49 nhận xét:

  1. ghé thăm mộc, đọc bài viết để thấy ngán ngẫm thêm cho công việc hành chánh nước mình với mấy sếp lớn sếp nhỏ chỉ lo việc giành ghế...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. cảm ơn giaolang đã ghé thăm mộc và chia sẻ entry, chúc bạn một chiều thật vui nha!

      Xóa
  2. Em ghé thăm anh ...chỉ xem thôi ,không dám bình....chúc anh ngày cuối tuần an vui

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. anh rất vui khi em đến, em cũng vậy nha, cuối tuần hạnh phúc nhất đó!

      Xóa
  3. Lâu mới gặp lại. Chỉ ghé thăm và chúc vui, khỏe. Sau đọc truyện sau.

    Trả lờiXóa
  4. Cải tạo phèn chua bằng vôi...Thế thì " bạc sạch sành sanh" là phải thôi anh BDM nhỉ

    Trả lờiXóa
  5. Tổ trưởng Dung đi rồi, trưởng phòng ngồi một mình đọc dự án, hử.
    Thăm Mộc, chúc trà ngon nha.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tân trưởng phòng đang bận, chưa rep được thông cảm nghen. Vui!

      Xóa
  6. ..."Người ta cộng tác với nhau vì một chữ: cần nhau.
    Đừng nghĩ người ta chỉ vì vật chất một cách đơn thuần...
    Quan trọng là hãy hiểu người cộng tác với chúng ta cần gì... là thế!"
    Phải vậy khg Tác giả BĐM!
    Hồi này, chính trị wa!!!
    Chúc Anh vui nghen!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. AMoc nói chuyện chi? Em chẳng hiểu?!
      À! ý là...BĐM có nhiều nhà( blog)?! Nhiều bạn..???
      Nên có nhiều ý kiến đóng gop...chứ gì?
      Thì NHẤT rồi! Còn gì?!
      Em Chúc Anh sức khỏe & thành công nha.

      Xóa
    2. một ngày thật bình yên và dịu dàng em nhé!

      Xóa
  7. Loại cấp dưới bố láo như cô Dung nên cho nghỉ ngay. Tuyển gấp kỹ sư chân dài đầu ngắn biết tiếng Anh và nói tiếng em. Nhưng mà cái phòng của bác Đẹt cũng rất to nhỉ anh Mộc. Trưởng phòng ký được quyết định thôi việc thì Huyện nhà Đẹt giải tán ban tổ chức nhân sự đi cho nhẹ.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. gớm, người đâu mà cái gì cũng biết, văn học thì người ta có quyền hư cấu chứ phải phóng sự đâu mà phải trình lên tổ chức chính quyền ra quyết định thôi việc chứ, thôi ngủ ngoan nhé, mai tiếp tục tuyển nhân sự ... chân dài!

      Xóa
  8. Thời nay tìm đâu ra cái cô kỷ sư Phương Dung đó vậy Mộc? Suy nghĩ như Phương Dung thì nhiều người nghĩ được nhưng mà phát ngôn với sếp như vậy là hơi khó tìm đó và "xứng đáng" với quyết định của tưởng phòng Đẹt ký.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. quyết định như thế là nhẹ đấy, bởi nếu để cô ấy hợp tác thì không sớm muộn gì ông Đẹt cũng bị cô ấy cho nốc ao, bạn vui nha, thanh kiu đã ghé thăm mộc!

      Xóa
  9. Thôi thì Trưởng phòng làm hết cho mau....

    Trả lờiXóa
  10. Thời buổi khó khăn, việc ít, nhiều người tranh giành, cành cựa lẫn nhau, hiếm có người như cô Dung dám phê phán và noí thẳng với cấp trên lắm... phục cô, giận cô, mà cũng.... thương cô...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. cảm ơn Xuân Hoa đã ghé thăm và chia sẻ với anh, cuối tuần vui vẻ!

      Xóa
  11. thăm Anh, lâu quá rồi em bận và không tham gia Blog. Mong có ngày gặp Anh. Kính chúc Anh vui và có nhiều bài viết hay

    Trả lờiXóa
  12. Lâu ngày đến thăm anh chứ chưa còm truyện ngắn` này vì em chỉ mới đọc ....một lần. heee! Thân chúc anh vui khỏe

    Trả lờiXóa
  13. cái này nặng đầu quá, xin giải lao thư giản đây!

    Trả lờiXóa
  14. Chào Sếp! Ngày mới! Thắng lợi mới!
    Nói nhỏ: Cho Loan thế Cô Dung nha?!
    Hihihi!!!

    Trả lờiXóa
  15. Loanh quoanh đi mô cho đời mỏi mệt...
    Thế quới nào lại đọc được Bình Mộc bên nhà Tranhung09.
    Chào sân cái!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. anh Sơn nói chi mà mộc nõ hiểu, mộc mần chi bên nhà Tranhung09 rứa anh?

      Xóa
    2. tranhung09 Có treo bài Phò lên tướng. Ý lộn. Phó lên trưởng. Mới biết Mộc bình thành gộc...Điạ hổm rày ở đây. Xin được bắt tay cấy đã. Bình sau

      Xóa
    3. vậy thì mộc cảm ơn anh Tranhung09, mộc có qua nhà anh ấy rồi nhưng hổng thấy chi hết, bài của mộc cũng có vài blog đăng lại kể cả nick BĐM cũng có vài người thích sử dụng lại nhưng bạn bè mách mới biết còn hông thì thôi nõ biết anh Sơn nghe, chúc anh một ngày thật vui đó!

      Xóa
  16. Tiếng quê hương đăng lại truyện nầy nhé!
    Thân ái.

    Trả lờiXóa
  17. Nhân vật Dung rất hay anh ạ. Câu chuyện đơn giản nhưng rất lôi cuốn và sâu sắc

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. vâng, cảm ơn em nha, chúc em luôn luôn sức khỏe, cầm chắc tay súng giữ gìn quê hương nha!

      Xóa
  18. "Cấp phó là cấp ăn chơi
    Chờ cho cấp trưởng qua đời lên thay".Chắc ông trưởng Đẹt này chơi lâu quá nên đụt đi chứ có ai tìm cấp phó mà phải năn nỉ ?

    Trả lờiXóa
  19. Thăm chú chúc ngày cuối tuần nhiều niềm vui(Nhân được sách cháu nó gửi chú chưa?)

    Trả lờiXóa
  20. Phó lên trưởng là việc bình thường, chỉ hơi ngại là từ trưởng mà xuống phó đấy thôi. Việc hành chánh ở VN thì nGoại mù tịt ống khói, miễn bàn nha MỘc. Ngoại dzìa lo giấc ngủ trưa cho ông Ngoại.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. ngoại thì đương nhiên là ... phó rồi, còn trưởng thì phải để để cho người ấy chứ, ngoại vui nha!

      Xóa
  21. Dạ ,dạ ,vậy là ghế có 1 chỗ trống ,có tuyển em không,chân ngắn nhưng được cái tay dài, biết nghe mà không thấy bác ạ

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. tôi kêu em dạ rằng anh
      rằng vừa từ chỗ xa xanh mới về
      rằng vừa chợp giấc thao thê
      bỗng thương nhớ thức dậy kề môi yêu ...

      Xóa
  22. Em sang thăm anh, đọc truyện xong em về. Cuối tuần vui anh nhe!

    Trả lờiXóa
  23. SANG THĂM ANH MỘC , CHÚC ANH CÓ MỘT BUỔI TỐI VUI VẺ, SÁNG TRÍ, SÁNG TẠO.

    SÁNG TÁC RA ĐƯỢC NHIỀU BÀI VIẾT HAY , ĐỂ PHỤC VỤ CHO SỰ GIẢI TRÍ CỦA BẠN BÈ
    VÀ ĐỘC GIẢ GẦN XA.

    MỘT LẦN NỮA, EM CHÚC ANH MỘT BUỔI TỐI ĐẦY VUI VẺ VÀ THÀNH CÔNG NHÉ

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. CẢM ƠN EM ĐÃ GHÉ THĂM VÀ CÒM CHO ANH MỘC, CHÚC EM MỘT NGÀY CHỦ NHẬT VUI NHA!

      Xóa