(ảnh Mộc/Trúc Thuyên sinh hoạt tại Cung VH thành phố: nguồn album gia đình)
còn nơi nào để ta đi
đó quen đó lạ đó thi thoảng, à
cô hàng nước áo bà ba
câu vọng cổ nhớ diết da sông tiền
khách chiều bấu góc bàn nghiêng
còn nơi nào để ta say
kìa cơm kìa áo kìa loay hoay, ừ
cuốc xe số phận dường như
rước nhầm ta kẻ sắp từ giã ta
mùa xuân chuẩn bị ghé qua
thêm lần nữa bước chân xa âm thầm
còn nơi nào để bình tâm
đây cha đấy mẹ đầy mâm cổ nghèo
ngoài sân thẳng đụt cây neo
lơ phơ giấy đỏ viết ngoèo ngoằng niên
chậu hoa cúc trước thềm hiên
tròn hynh dấu hỏi, chấm biêng biếc, ồ
Sài Gòn, 12.01.2014
Bình Địa Mộc
Rất bình yên tự tại !
Trả lờiXóadạ, đời đôi lúc phải thế chứ anh, còn cơ bản là hụt hẫng!
XóaGhé qua đụng phải tường thơ
Trả lờiXóaBọc quanh là những ơ hờ áo cơm
Tết về hiên trái tranh nồm
Mùi hương bánh tét mẹ lom khom đùa...
thế thôi mà cũng thành thơ
Xóacũng loay hoay với thững thờ ấy ơi
tết về em với ta nơi
xa lơ xa lắc biết bờ bãi mô ...
Bài thơ nghe nhạc quá Mộc. Chúc một Tết sung sức, biên biếc, tròn o nhé.
Trả lờiXóabữa nay chuyển sang chơi chữ tí mà ... vui!
XóaBài này mà phổ nhạc cũng thú vị đó anh Mộc
Trả lờiXóaVÂNG, MỘT GỢI Ý RẤT HAY, TKS CHÂU NGHE!
Xóa