(Bác sỹ Phạm Thị Thanh Thuỷ - bạn facebook của Mộc)
Ngày trần gian của anh còn ít lắm
Làm ơn đừng hẹn nữa được không em
Đèn trước gió sớm muộn gì cũng tắt
Em hứa tặng anh nụ hôn cháy bỏng
Nhưng bao năm rồi môi vẫn khát khao
Hay tất cả chỉ là điều mong ngóng
Như trần gian ngày tháng vốn chênh chao
Thôi em ạ, anh nằm đây lá đắp
Chiều co ro sương trắng phủ quanh bờ
Câu thơ cũ thương yêu vờ ôm ắp
Ngày trần gian ai biết đến bao giờ
Tạm biệt em, mong manh tình yêu nhỏ
Biết vậy rồi nhưng có vẫn hơn không
Ngày trần gian nợ duyên mình chưa tỏ
Hẹn muôn sau anh cỏ lót em nằm ...
Sài Gòn, 6.2014
Mộc tìm đâu ra từ " nổi nênh " hay thế
Trả lờiXóa" Thôi em ạ, anh nằm đây lá đắp " .Nghĩa là anh đã có ngày trần gian rồi
Nhưng sao lại ước ao
" Ngày trần gian ai biết đến bao giờ" là sao?
Hùng chẳng hiều Diễm đâu, Diễm ạ.
Hỏi nhiều quá đó chồng, ít thôi thì đây còn trả lời, nhìu quá xù lun à nha, riêng cái dụ từ thì Mộc cũng bắt chước của người ta thôi, còn Mộc mới "phát minh" được có 8 từ à. Đó là: nhũ nhường/thênh thê/thao thê/bập bươi/thâm thỉ/thầm thào/non nỉ/rạ rập ...
XóaBóng trời chếch nghiêng nghiêng về phía núi
Trả lờiXóaMặt hôn hoàng lạnh lạnh cuối vành môi
Ngoảnh lại sau ngọn gió chiều túi bụi
Vá víu lòng sợi chỉ trắng màu vôi.....
Ngày lẫy bẫy về kia người khoác áo
XóaDặm trình xa cơm gạo níu nương nầy
Nọ tà huy giấu mình đà thâm thỉ
Bóng cô thôn thấp thoáng ngõ xa cùng
Ngày trần gian thì ai cũng có
Trả lờiXóaĐọc thơ mới thấy em cho anh thêm ngày TRẦN AI !!!!
dạ, ngày trần ai có khi còn khổ hơn ngày trần gian đó anh!
XóaMột bài thơ bu tui đọc nhiều lần
Trả lờiXóaCấu trúc chặt chẽ, ý tưởng nhất quán, cái chát hóm hỉnh hơi tưng tửng của Bình Địa Mộc hiện lên rất rõ điển hình là
Ngày trần gian của anh còn ít lắm
Làm ơn đừng hẹn nữa được không em
Em nào đang tương tư Mộc đọc lên có thể nổi cáu nhưng càng yêu thêm hihi
Ui, hổng có cô nào đâu anh BU ơi. Mộc vẫn thế mà. Cô đơn và cô đơn!
Xóa