(ảnh minh hoạ: nguồn inetrnet)
Mấy chục năm rồi
Chẳng có nụ hôn nào thật
Bởi một lần
Em lỡ chạm môi anh
Từ đó trở đi
Khuôn mặt ai cũng lạ
Dẫu cố tình
Mấy chục năm rồi
Em không hề hạnh phúc
Bởi một lần
Trái cấm trót trao nhau
Người đàn ông ấy
Lâu lâu gặn hỏi
Em giã vờ
Hóng hớt chuyện người dưng
Con cái em
Giờ đã lớn khôn rồi
Đứa có chồng, đứa nay mai lấy vợ
Em lạy trời
Không phải mấy chục năm
Mà một ngày, có thể
Nụ hoa nào
Cũng tinh khiết đến tàn phai ...
Sài Gòn, 7.2014
Bình Địa Mộc
Chỉ một lần thôi
Trả lờiXóaNhớ suốt đời
Người đi mải miết
Cánh hoa rơi
Bây giờ
Và nghìn năm sau nữa
Trái cấm
thiêng liêng rất tuyệt vời!
Thăm anh vui nhiều nhé!
Tks em đã ghé thăm. Vui nghe!
XóaTừ dạo anh xa em buồn
Trả lờiXóaTừ ngày anh đi em chết
Tình đôi ta kể như đã hết
Còn mỗi em và mấy con hiền
Anh chàng kia gian quá. Người phụ nữ thật tội, nhưng không phải bao giờ cũng thế. Mộc nhỉ.
Thanh kiu bác Thu ghé thăm và còm men thơ nhà Mộc, chúc bác ngày càng có nhìu bài thơ hay cho em út ghé đọc nha!
XóaTam trạng quá anh ơi ! Ngừoi hay hoài cổ thì khổ tâm lắm đấy !
Trả lờiXóaVâng, biết thế nhưng vẫn thế. Tks!
Xóa