Thứ Sáu, 3 tháng 10, 2014

THƠ 98: KHE CỬA

(ảnh minh họa: nguồn internet)

khe cửa bé tí tì ti
khuất dần dần bóng mẹ đi làm đồng
ngoài trời sắp một cơn dông
bão lòng con sóng đắp chồng lên nhau

khe cửa he hé phía sau
chú bọ ngựa bấu rách tàu chuối khô
bước chân mẹ gió xấp xô
con trong nhà hụt giữa bồ lúa vơi

khe cửa lấp ló chân trời
cho ngày vầng ánh dương ngời ban mai
mẹ đôi quang gánh lả vai
vá lành con chiếc áo dài thướt tha

con từ mẹ thoát thai ra
cọt kẹt khe cửa ú òa bập be
bể dâu úp mặt bờ tre
câu thơ lạc tứ đêm đè ểnh ương ...

Quảng Nam, 9.2014
Bình Địa Mộc


4 nhận xét:

  1. Qua đôi mắt im lặng quan sát của con chỉ thấy rõ nhất hình bóng mẹ ,rồi cuối cùng là tiếng cọt kẹt khe cửa và ểnh ương rợn người ?

    Trả lờiXóa
  2. Phận người kẹt trong khung cửa và giậu tre, Thật buồn.

    Trả lờiXóa