Thứ Hai, 15 tháng 12, 2014

THƠ 103: CÂU THƠ CỎ DẠI

 

Còn mùa xuân nữa tưởng chừng
Ngang qua ngõ bước chân ngừng ngập reo
Một làn nắng mới trong veo
Lẫn vào mắt một người theo một người


Còn mùa xuân nữa xinh tươi
Có về kịp tối ba mươi sum vầy
Bàn tay gầy đợi hao gầy
Mang hơi ấm tự bao ngày biệt li


Còn mùa xuân nữa thầm thì
Đêm thao thức tiễn bạn đi sa trường
Mai vàng năm cánh vấn vương
Nép mình lại để tự thương lấy mình


Còn mùa xuân nữa lặng thinh
Biết chào ai giữa vô tình nhân gian
Áo cơm mỏi cánh tay quàng
Muốn sang sông sợ đò ngang lụy phiền


Còn mùa xuân nữa dành riêng
Cho dâu bể lắng dịu miền ưu tư
Chạnh lòng một kiếp phù hư
Nửa đau đáu tĩnh nửa lừ đừ say


Còn mùa xuân nữa đâu đây
Câu thơ cỏ dại gót loay hoay tìm ...


Quảng Nam, 12.2014
Bình Địa Mộc



6 nhận xét:

  1. "Mai vàng năm cánh vấn vương
    Nép mình lại để tự thương lấy mình"
    Mai vàng sang trọng phô phang /cảm như Mộc lại thấy tràn niềm thương !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tks anh đã ghé thăm Mộc thường xuyên, cũng là niềm động viên lớn đối với Mộc anh ạ, Chúc anh vui!

      Xóa
  2. Mắt em nhắm mở vô thường
    Da em trắng nõn, thiên đường anh theo

    Trả lờiXóa