(ẢNH MINH HỌA: NGUỒN INTERNET)
Tôi biết chắc một điều
Anh sẽ tiến thẳng vào Sài Gòn
Bởi vì không có con đường nào khác
Tôi chạy ngược trở ra
Do quá trình nhầm lẫn giữa đường và ngõ
Anh quân phục đàng hoàng
Tay cờ tay súng bước về Dinh Độc Lập
Tôi cởi áo tháo giày thậm chí quăng luôn cả súng
Chỉ giữ lại chiếc quần đùi
Khi hết khả năng phân biệt giữa công và tội
Giữa bạn và thù
Tôi biết anh sẽ chải lại mái đầu
Đứng trước gương soi gắn huy chương lên ngưc
Trong ngày ba mươi tháng tư lịch sử
Tôi trốn vào nhà xí như con chuột nhắt
Chẳng cần biết mình là ai
Vì ai cũng cần phải sống
Anh chuyển sang làm cán bộ
Lãnh đạo nhân dân xây dựng chủ nghĩa xã hội
Tôi thằng tù binh tập trung cải tạo
Quay ngược lên rừng cuốc đất trồng khoai
Mãn hạn tù tôi được tự do
Người Mỹ cưu mang trở thành Việt Kiều cộng sản
Bây giờ con anh và con tôi
Sống chung trong một quốc gia tư bản
Học chung trường đại học, nghiên cứu chung kẻ thù
Cùng kết luận chiến tranh bắt nguồn từ người đàn ông chưa vợ
Không xác định giữa đàn bà và con gái
Giữa sinh lí và sinh tồn
Tôi biết bốn mươi năm qua có nhiều chuyện để nói
Nhưng bốn mươi năm sau liệu có nói nên lời
Khi con anh và con tôi trở thành chồng vợ
Ông ngoại và ông nội
Ai đánh thắng ai
Thật khó trả lời ...
Quảng Nam, 30.4.2015
Bình Địa Mộc
Bình thường trong nhưng điều không bình thường !
Trả lờiXóaCảm ơn anh Phương!
XóaTôi là người lính
Trả lờiXóamột thời chiến chinh
đến ngày hòa bình???
ngỡ mình thắng cuộc
Vào cuộc mưu sinh
thấy mình thua cuộc
và Đất và Nước
và cả Nhân Dân
Cuộc chiến nào rồi cũng người dân thường chịu hậu quả hết anh ạ. Cảm ơn đã ghé thăm blog Mộc. Chúc anh vui!
Xóasang đọc bài thơ rất hay THƠ 115 ANH VÀ TÔI
Trả lờiXóaĐây là cuộc chiến tranh của hai ý thức hệ... chủ nghĩa cộng sản và tư bản
được áp dụng vào miền bắc cộng sản và miền nam quốc gia tu bản
cuộc nội chiến tranh dành thống nhất... không có thắng thua mà chi có
mẹ VIỆT NAM phải hy sinh những người con lương thiện chết chóc và tàn phế
chúc luôn vui khỏe
Cảm ơn bạn đã chia sẻ và đồng cảm bài thơ. Sau mỗi thời gian chúng ta sẽ nhìn nhận cuộc chiến khác nhau. Hi vọng tương lai không xa nhân dân sẽ tha thứ hết những lỗi lầm chiến tranh để bắt tay hòa bình, thân thiện và tình cảm anh nhỉ!
XóaBài thơ hay, ném vào lòng nhau những trần trụi của cuộc đời ...mà mấy ai dám nói. Trân trọng. HHT
Trả lờiXóaXin cảm ơn bạn đã ghé thăm và chia sẻ. Chúc bạn vui!
Xóa