Thứ Ba, 6 tháng 10, 2015

THƠ MỘC ĐĂNG TRÊN TRANG DU TỬ LÊ


BÌNH ĐỊA MỘC - Một khoảng trời thơ.
(10/05/2015 05:11 PM) (Xem: 60)
Tác giả : bình địa mộc

 Xin em đừng.
1.-
gõ bàn phím lúc nửa đêm
chia sẻ
giải thích
nói thêm
câu nào
nhắm mắt mặc sức chiêm bao
sáng mai hiện thực ghé chào bình minh
2.-
viễn vông hay huyễn hoặc mình
con người
ma quỷ
thần linh
nhập nhòa
hai con muỗi bấu thành loa
một con khóc bản nhạc hòa âm phiêu
3.
nhắn tin gởi số máy yêu
hôm qua
buồn quá
ít nhiều
rượu say
con trâu nhớ quá đường cày
giẫm chân nhai lại tháng ngày li hương
4.-
gọi điện tới vài người thương
rằng mai
phố thị
làm đường
kẹt xe
ra đi từ độ lũy tre
xanh câu hát mẹ ru nhè nhẹ trưa
5.-
vắng anh em nhớ đừng thưa
công an
về tội
cơn mưa
bất ngờ
phố thành sông đến bao giờ
câu thơ cập bến đò chờ thời gian...

Gá nỗi buồn.
gá nỗi buồn nẫu ruột nông dân
vừa mới ký xong bản hợp đồng giao đất
vào chị ve chai bước chân vô tận
chợt nhận ra mình tư bản vầng trăng 
gá nỗi buồn cổ tích công nhân
cuối tháng nhận lương chẳng cần đếm lại
vào chủ nhà trọ suốt ngày tăng giá
tự thấy mình hoàn cảnh cơn giông 
gá nỗi buồn doanh nghiệp thành công
phía trời tây đơn hàng chưa ráo mực
vào thanh khoản gần như bất lực
muốn lộ nguyên hình chú tiểu lai kinh 
gá nỗi buồn trước tuổi học sinh
ngày hai buổi tới trường học làm cán bộ
vào nhà thơ mỗi ngày thách đố
rượu và em ai dẫn độ thi tình 
gá nỗi buồn cô gái mất trinh
mẹ túng tiền bán cho thằng vô liêm sỷ
vào người công dân thứ chín mươi triệu hoan hỉ
trở thành quỷ dữ nghiễm nhiên

Ví dụ em chong đèn.                    
ví dụ như ồn ào
ta trốn vào lặng lẽ
nhưng mỗi ngày quạnh quẽ
biết lẫn tránh nơi đâu 
ví dụ như ưu sầu
ta mua vui chốc lát
song cả đời phận bạc
phó thác mình cho ai 
ví dụ như một mai
ta nương nhờ cửa Phật
cõi người, ôi lận đận
kiếp luân hồi rủi may 
ví dụ tàn tro này
ta thổi bùng ngọn lửa
lật bàn tay sấp ngửa
qua bốn mùa rạ rơm 
ví dụ như cô đơn
ta chạy về bên mẹ
thân mồ côi từ bé
tiếng ru hời, hời ru 
và trời sắp sang thu
giọt sương còn lãng đãng
ta cuối đường chạng vạng
ví dụ em chong đèn

Em không cần phải cởi.
anh nghĩ rằng cần chi phải cởi
giày dép
áo quần
xu chiên
xì líp
hay những gì mẹ mặc cho em 
trước mặt anh hay bất kì nơi khác
dưới đất
trên giường
rừng sâu
suối biếc
bản thân em vĩ đại lắm rồi 
khi chào đời đấy là một nửa
công chúa
lọ lem
thiên nga
gấu trúc
kết tinh thành châu báu trời ban 
chỉ tội cho anh quên lời sám hối
viết nhạc
làm thơ
vẽ tranh
múa rối
cứ làng nhàng nô lệ em thôi 
anh nghĩ rằng em nên trùm nín
trái cấm
mẹ trao
tự thuở
nên người
như núi nam châm đứng chờ động đất
hít anh vào, thanh kim loại nhỏ của em

Trận đánh cuối cùng.
xin ông kể trận đánh cuối cùng
xảy ra ở đâu cho chúng tôi biết
đồng đội ông bao nhiêu người ngã xuống
bao nhiêu người cầm cự đứng lên 
lúc ấy là ngày hay đêm
khi súng nổ họ ăn cơm chưa hay còn bụng đói
các mẹ có đùm theo mỗi người một gói
hay cúi đầu tiễn các anh đi 
sao lặng im không nói thêm gì
trận đánh cuối cùng quân ta thua hay thắng
xin kể lại để ghi vào sử sách
tạc vào núi sông một thuở anh hùng 
có đầu tiên ắt có cuối cùng
chúng tôi muốn nghe chính ông kể lại
là nhân chứng sống còn khí phách
sau trận thư hùng lịch sử mấy mươi năm 
đôi mắt buồn bằn bặt phía xa xăm
những tấm huy chương gắn đầy quân phục
bàn tay gầy áp lên ngực trái
trận đánh cuối cùng ông chỉ ở đây đây…

Mùa thu mất em.
vẫn đường phố bước xông xênh
nhưng tôi
dường đã
buồn tênh
lâu rồi
lần qua chỗ xửa xưa ngồi
ghế một
chiếc trống
nắng đôi
vạt nhàu
hai bàn tay nắm chặt nhau
kẹp gì
ở giữa
mà đau
thấu trời
vẫn mùa thu lá vàng rơi
nhưng tôi
dường đã
trọn đời
mất em
Quảng Nam, 8.2015
Bình Địa Mộc

 


2 nhận xét: