(ảnh báo, tạp chí, tập thơ ... có đăng thơ và truyện ngắn
của Mộc từ hồi về Quảng Nam đến hôm nay)
GIÓ Ơi!
gió ơi xin mỗi lần bay
đừng xô tôi ngã xuống ngày mưa mau
sợ năm tháng sẽ nhĩ nhàu
cũng đừng giả bộ vô tình
đẩy cơn mơ ngược dòng kinh cuộc đời
hai bên bờ sóng rĩ rời
tiễn người đi vỗ tung trời yêu thương
gió ơi xin cứ thẳng đường
đừng lanh quanh chốn quan trường bỉ bai
áo cơm vốn dĩ bi hài
vãn tuồng mới biết diễn vai nào tròn
cũng đừng quay lại lối mòn
ru tôi gác tía lầu son phập phà
tầm nhìn khuất bóng đàn bà
vừa khăn gói đã vịt gà nỉ nôi
gió ơi xin hãy cùng tôi
giữ hàng cây đứng thẳng đồi thông reo
dẫu nghèo hoặc mấp mé nghèo
cũng đừng nghiêng phía trăng treo hững hờ
thơ
ảo & thật
1.-
cúp điện rồi
mới biết mình sống thật
quạt cho em
và vén áo gải lưng
mái tóc bung
lòi hai phần sợi bạc
chấm đồi mồi
khỏa lấp nét duyên xưa
2.-
có điện rồi
xin phép em anh lại
mở phây ra
hí hửng với gái xinh
thi thoảng hỏi
em mần chi cực rứa
chả có gì
anh cứ việc
...
chết đi!
Quảng Nam, 12/2015
Bình Địa Mộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét