Thứ Tư, 3 tháng 2, 2016

THƠ EM VỀ


em về nắng bỗng rưng rưng
trốn đi đâu để cỏ từng ngọn hong
ngọn vừa nhú hạt sương trong
vỡ làm đôi nỗi chờ mong hư gầy


n đường bóng chếch hàng cây
cành buông bỏ tiễn đưa ngày lập đông
lá buồn chiếc úp mặt sông
chiếc phơi lưng ủ hơi nồng đa đoan

tong tong đụn khói mơ màng
sợi quanh bếp cuộn mắt giàn giụa cay
sợi vàng vọt mấy đốt tay
mái tranh nghèo bỗng giăng đầy tơ vương

bước chân trầy trật dặm trường
lần cơm áo nửa cuộc đương đối đầu
hả hê cạn chén tiêu sầu
nửa cuộc vui bỗng rầu rầu người đi

suy cho cùng chẳng được chi
ong và bướm bỗng dưng vì nụ hoa
em về xuân sẽ vị tha
ôm luôn cả quãng đường xa nhức nhừ

Bình Địa Mộc




5 nhận xét: