Thơ, truyện cực ngắn, tản văn
1.- Chia tay
ra đây hai đứa tù tì
ai thua cứ việc ra đi kệ
đời
ra đây em nói một lời
rằng mai mốt phía chân
trời nhớ nhau
ra đây chia sớt nỗi đau
mỗi người nửa giữ lại
sau cấm đòi
ra đây chút chút u hoài
pha trong môi lẫn mắt
ngoài xa xăm
trở thành rượu tiễn
trăm năm
xin nâng cốc để bui bầm
cùng say
ra đây em nắm bàn tay
thử hơi ấm có còn ngày
ôm không
thử lòng anh biển mênh
mông
em con thuyền nhỏ bềnh
bồng về đâu
ra đây đứng đấy thật
lâu
chỗ đau đáu nhận ra màu
biệt ly
một hai ba oẵn tù tì
này xe đợi nọ tàu di
chuyển kìa
2.-
Cầu nguyện
lạy trời cho con mau chết
để sớm gặp người kiếp
trước lỡ duyên
3.-
Hiệp thương vọng cổ
Bước ra từ gói thầu lục
tỉnh
tỷ trọng mùi thuốc trừ
sâu vượt ngưỡng qui định
mặc cả độ nung chỉ dấu
áp suất sấy khô bình quân
nồi lẩu đạo đức
sa đọa
mù màu
trắc ẩn
pha trộn cổ áo thời
gian
lác đác hoa râm
chi chít đồi mồi
phũ phục mụ đĩ già bất
lực
bắn sinh khí ra ngoài tầm
kiểm soát dục vọng
Quay lưng đạp đỗ bức tường
bản năng
chấp nhận dòng chảy
nham thạch nghệ thuật sống phun trào
hì hục biểu dương sức mạnh
đương đại
quay cuồng âm thanh
sóng
số
chuẩn bị công thức định
dạng toàn cầu
lối thoát hiểm tị hiềm
soán ngôi bậc thang
danh vọng
cảm âm phần mềm bôi
trơn ngoài khả năng mã hóa
đối tượng thụ hưởng
chánh đức lạc quan
phó mặc ngọa quỹ sấp ngửa
tung hoành phiên bản dịch thuật thế kỷ
tiếng gọi bọn buôn thần
bán thánh
hoán đổi pháp kinh
sáp nhập tư duy phong
thủy lý lịch
một sự khôi hài đánh đố
thông minh lịch sử
Cào bằng canh bạc hoài
nghi
nêu cao bổn sự pháp trị
thông qua phụ lục hợp đồng
nhân sinh
lướt nhanh trang chủ
kinh doanh online trắng phơ
thao tác gắn thẻ bất
thành
món hàng hạ nhục chức
năng quản trị quay vòng bất định
cung nghinh chiều thứ bảy
cô tiếp viên bước ra từ
phòng VIP số mười ba
nở nụ cười kết thúc
thương vụ lúa Đài Thơm xuất khẩu
hổn man âm bản lục tâm
Tình anh bán chiếu
ngổn ngang bờ kinh Ngã
bảy
Tấm danh thiếp tri ân
khách hàng phết đỏ
đính kèm chiếc phong bì
đại cục hữu hảo danh xưng
lơ lửng giữa phông nền
chữ nghĩa
chấm phá xàng xê
mở rộng biên độ tự do
cách tân liên lỷ
bức tranh hữu tình
miên tục dấu ấn lãng mạn
Em đâu rồi?
cụm từ bất hủ xuyên suốt
quá trình đàm phán
chủ nghĩa nô tỳ
áp dụng nền kinh tế đa
thê
4.-
Đợi
em chưa kịp về phố đã đầy
xe
chiếc iPhone đói pin
màn hình trợn trắng
bàn tay vẫy giữa bùng
binh loáng nắng
chiều lanh quanh chi mệt
rứa chiều
5.-
Em xin thề!
Ông bước ra khỏi phòng,
em đóng sầm cửa lại. Bỗng không gian tối mịt bao phủ. Một chất nhờn dính vào
tay, vào đêm, vào mối tình ngoài luồng kinh tởm!
Bốn năm sau người ta
sáp nhập hai phòng trọ lại một. Nâng cấp thành nhà ở, gọi là căn hộ liền kề. Ngấm
ngầm cạnh tranh với chung cư, vốn tiềm ẩn nhiều nguy cơ hỏa hoạn. Có vụ cháy, từng
đoạt 13 mạng người trong một đêm định mệnh giữa thành phố đáng sống. Bởi, hệ thống
báo động hầu như tê liệt!
Quá trình xây dựng,
công nhân phát hiện phần móng mục ruỗng liên hoàn. Đụng vào bất kỳ đâu, bất kỳ
lực hấp lực nào tòa nhà cũng rúng động, gây mất điện, vỡ nước, rò rĩ khí ga...
Chất nhờn hôm đó không
phải của ông. Em xin thề!
Người ta vừa đăng đàn
phổ biến tác dụng internet
thông qua cách mạng bốn
chấm không
tạo việc làm cho người
lao động
nâng hiệu quả kinh tế
trước đó thì bài xích bởi
tác hại của mạng xã hội
bắt nguồn từ facebook
blog
you tube
thậm chí cấm cản
triệt tiêu
em đã khóc suốt mấy đêm
Người ta vừa quyết định
chuyển đổi công năng sử
dụng hai mươi sáu ngàn ha đất nông nghiệp
thành đất công nghiệp
dịch vụ
bất động sản
tạo đà tăng trưởng GDP
mặt trời tan dần trong
ly cà phê trên sân thượng tòa nhà tám mươi mốt tầng
nơi nhìn thấy mã vạch
dưới bụng phi cơ sắp sửa hạ cánh
Giữa người ta và em có
sợi dây liên kết
nối từ bắc đến nam anh ạ!
như sứ mệnh ràng buộc
thông qua lịch sử đấu
tranh
chống giặc đói
giặc dốt
giặc ngoại xâm
thể hiện bằng ngôn ngữ
màu cờ
sắc áo
em quyết định mở trang
cá nhân
cập nhật thành tựu khoa
học
nhấn mạnh nông dân thay
mặt tiến sĩ sản xuất xe cơ giới
máy lột vỏ đậu phộng
dây chuyền phun nước
hệ thống gieo hạt
cây cày điều khiển từ
xa
Giữa người ta và em có
mối tương quan mật thiết anh ạ!
như thông tin hoa hậu
bán dâm
hình ảnh tội phạm cướp
ngân hàng
giang hồ chém nhau
tranh giành lãnh địa
bố dượng hiếp dâm con
gái
cán bộ tham nhũng
hằng ngày tag lên tường
nhà em rần rần
ngoại trừ anh
chàng công nhân móc cống
thối ình
mỗi lần gặp nhau
nói một câu cũ bét
điện thoại anh hết tiền...
7.- Thì em
7.- Thì em
vài ba lá đắp ngõ gầy
là thu sắp sửa mùa bày
biệt li
là anh chuẩn bị thiên
di
bước qua xưa bỏ lại thì
xanh em
8.-
Hẹn hò
Anh muốn gặp em chốn
đông người. Nơi tập hợp mọi giai tầng xã hội. Nơi góp nhặt niềm vui, nỗi buồn.
Nơi công viên, nhà chợ, siêu thị.
Ở đó mình vừa đi, vừa nắm
tay nhau khúc khích nói chuyện. Vừa chỉ chỏ mua sắm linh tinh, có thể ăn quà vặt
nữa.
Thi thoảng dừng lại,
len lén nhìn quanh, hôn nhẹ lên trán em, lên tóc em bồng bềnh. Cúi xuống tư lự
vài giây. Em thích không?
Anh muốn đi thật chậm,
có thể vòng vo, lanh quanh giã vờ lạc lõng, chơ vơ giữa chợ đời. Cứ làm thinh
đi tới, đi lui kể cả quay lại nơi mình vừa xuất phát.
Thi thoảng dừng chân,
ôm nhau thật chặt, thật lâu để hương tóc, hương kẹo, hương bánh ngọt ngào lan tỏa.
Cứ lặng lẽ không nói gì, cứ ngơ ngác, thầm thào trong vòng tay ấm áp.
Anh muốn đi thật gần đoạn
đường vốn dĩ quá dài, quá xa đối với đời người. Một đoạn thôi, rồi dừng lại, ngồi
xuống thủ thỉ.
Thi thoảng mình chat với
nhau trên mạng vài câu, cứ ngỡ thế giới bên ngoài dễ dàng hội ngộ. Nhưng không,
tất cả đều phải bước qua rào cản vô hình lẫn hữu hình.
Nhưng anh không muốn
làm kiếp con tằm, cuốn mình trong lăng kính ba chiều nửa thực, nửa hư Anh muốn
gặp em ngoài đời thật, đời thường dẫu một lần rồi mãi mãi online.
Nhưng rất tiếc!
9.-
Vô thường
cái ngày
tất cả bằng không
lâu lâu
đánh rắm vỗ mông chửi
thề
sáng đi
chiều đếch muốn về
mặc
con chó duỗi cẳng kê
mõm chờ
mở toang cửa
mọng ước mơ
biết đâu
Bụt lại về nhờ vận may
bây giờ
sáng tỉnh chiều say
cuốn quanh nhung lụa
biện bày vàng son
đêm chênh chếch
cánh tay lòn
dưới lưng vợ
sớm mõi mòn ái ân
thoạt nghe đầu ngõ bui
bầm
giật mình
ném vội thăng trầm ra
sân
cái ngày
xưa ấy xa dần
chỉ còn ta với ta
lần lượt đi
tìm em
rời rã thiên di
trong im lặng
sóng vỗ ghì chân mây
khép cầu
ván mục thân cây
bước chân
kẹp nát dấu giày
thời gian
10.-
Phiên bản thành công hai không hai không
đêm qua kẻ trộm lợi dụng
sự sơ hở của em
lẽn vào nhà đánh cắp
chiếc ti vi
nhưng lỗi thuộc về anh
thiết kế cửa sau không
gắn mắt thần quan sát
xin em tha thứ
chiều nay cún con tranh
thủ sự lơ đểnh của bé gái
chạy sang nhà hàng xóm ị
bậy
nhưng lỗi thuộc về anh
không lắp đặt hệ thống
camera theo dõi
bố mong con bỏ qua
em biết đấy
cái ti vi là tài sản
mua bằng tiền
vớt bèo thối móng tay
quấn chổi đót tróc da
chạy xe ôm vã mồ hôi
mất nó
chúng ta không còn vật
chứng
biện chứng
minh bạch hóa quá trình
lao động chân chính
cún con là loài thú
cưng quý giá
được một người thân mến
tặng
là món quà tinh thần hữu
hảo
khẳng định mối quan hệ
song phương
có thủy có chung
có trước có sau
là cầu nối giao lưu giữa
thiên hà tình cảm
nó mắc sai lầm dầu nhỏ
cũng đồng nghĩa với sự
khiếm nhã
không chấp nhận được
bây giờ anh phải làm lại
từ đầu
giống hành vi đập phá
chung cư xuống cấp
tháo dở cây cầu hư hỏng
chặt gốc cổ thụ già nua
tiềm ẩn nguy cơ gãy đổ
anh sẽ đi ngược chiều
cuộc sống
lội ngược dòng sông thời
gian
nằm quay đầu lại với em
người đàn bà từ chối
sex oral
để tìm phương án khả
thi
xây nhà không bị mất cắp
cưới vợ không biết ngoại
tình
sinh con không mê chơi
game
và anh
người đàn ông duy nhất
nói không với lời xin lỗi
11.-
Ngộ
hết chiều chạy trốn
sang mai
mới hay đường đến em
dài lê thê
bỏ rượu nhắm nhót cà
phê
hóa ra đắng với ngọt kề
môi nhau
quay về giẫm ngọn cỏ
lau
nghe lòng đất quặn mình
đau cồn cào
ngược chiều cả gió lao
xao
chạm vào đâu cũng nhớ
rào rạt bay
vòng sau lưng đụng luống
cày
hôm qua giấu chỗ bàn
tay chai sần
hết nương xa đến ruộng
gần
nhớ em ngồi đếm số phần
định danh
nỗi buồn sạ xuống đồng
xanh
mọc vàng nỗi nhớ hóa
thành thu xa
12.-
Động phòng hoa chúc
Nàng chạy túa ra sân,
trên người không một tấc vải, không một mảnh khăn. Dưới ánh trăng phương Bắc nhờ
nhợt Bụt hiện ra hỏi:
- Ủa, đêm tân hôn sao
con không tận hưởng hạnh phúc mà chạy ra đây?
- Dạ, vì lúc sáng cưới
con là chàng trai mạnh khỏe tuấn tú, nhưng tối nay lên giường là lão già hom
hem, răng rụng!
- Thế, ông ấy là ai?
- Dạ... Bố chồng!
- Vậy, con muốn trốn về
Việt Nam không?
- Muốn lắm, nhưng con
không có tiền chuộc!
- Bao nhiêu?
- Hai mươi triệu!
- Ta cho mượn với điều
kiện.
- Là gì ạ?
- Làm vợ ta.
- Trời!
Nàng tỉnh dậy trong
ngôi biệt thự sang trọng, Bụt ngồi bên cạnh, vừa vút ve nàng, vừa hỏi:
- Con thấy thế nào, có
bằng lòng ở đây với ta không?
- Dạ... Không ạ, con nhớ
mẹ! Ông cho con về nhà, làm ăn có tiền con sẽ dành dụm trả lại.
- Được, với điều kiện đừng
nói cho ai biết ta là Bụt.
- Thế, ông là gì?
- Là hiệp sĩ giải cứu
phụ nữ bị bọn buôn người lừa bán qua biên giới.
- Hả?
13.-
Tôi & Em
Có ít nhất 2 lần em
nói:
- Mình đi đi anh!
Nghĩa là lúc đó con mèo
tam thể đã nhảy qua khỏi mái tôn nhà hàng xóm. Tiếng kêu bạn tình của nó mỗi
lúc một thao thiết!
Xin lỗi tôi đã không
làm theo lời em. Bởi, nhất thời tôi chẳng biết đi đâu, về đâu khi trong đầu
chưa có 1 địa chỉ cụ thể?
Sau lần gặp em, tôi quyết
định đi tìm nơi trú ẩn của cô mèo đến kỳ động dục. Than ôi, nó đã chết trên đường
dây điện không may bị chập mạch!
R. I. P
14.-
Đậy thu
về đây đậy giếng nước
trong
giữ đôi mắt biếc mảnh
mong nụ cười
đàn gà co cẳng bập bươi
tìm con trùn ưỡn bụng
tươi làm mồi
nắng trưa đậy bóng mẹ
ngồi
lơ phơ sợi tóc bạc hồi
bão qua
chuyến đi biển quả thật
xa
vắng chồng bà tước ngày
ra lùa thùa
về đây đậy tuổi già nua
chị hai vãn chợ quên
mua phiên thì
đôi quang gánh bỗng nặng
ì
níu chầm chậm bước chiều
đi thụt lùi
ngón tay khều củ khoai
cùi
vừa thơm vừa khét vừa
bùi ngùi ngon
bờ mương tiếng quấc thỉ
thon
giật mình kéo góc trăng
mòn đậy thu
nghe văng vẳng khắp lời
ru
ầu ơ dâu bể phập phù
nhân sinh
ngủ đi kẻo bước gập
ghình
giẫm điêu toa với vô
tình quay lưng
15.-
Hỏi
hỏi kia kia bảo rằng
không
hỏi nọ nọ lắc đầu bồng
con đi
hỏi hàng xóm chẳng nói
gì
hỏi ai thuở một xuân
thì còn đâu
rằng thưa giấu giữa đêm
sâu
cơn mơ chạm giấc ngủ hầu
chưa ngon
nụ hôn khuya khoét môi
mòn
câu thơ dã ngoại chữ
lòn gối yêu
16.-
Nói với anh
em không cần nửa tỷ
mà chỉ cần một đĩa cơm
hai ngàn
góp vào quán ăn từ thiện
để mẹ già cơ nhỡ
để em bé lang thang
có cái ăn đỡ đói
có nụ cười trên môi
con đường xa ngắn lại
chiếc dép cùn có đôi
em không cần mấy ngàn
đô la
mà chỉ cần cơ số thuốc
góp vào viện ung thư
để sợi tóc thôi rụng
để mái đầu thêm xanh
nỗi đau mang tên xạ trị
không còn ám ảnh hằng
đêm
em không cần yến tiệc
uống chai rượu chục triệu
thậm chí vỏ không được
phép sờn
tem không được phép sướt
mà chỉ cần bộ quần áo đủ
ấm
bộ sách lớp Một đủ chữ
cho trẻ em vùng sâu đến
trường
đúng dịp khai giảng
cho tuổi thơ vùng xa
rủ nhau rước đèn trung
thu
đúng rằm tháng tám
em không cần biệt thự
hoặc định cư nước ngoài
mà chỉ cần căn hộ đủ chỗ
đặt chiếc bàn vi tính
thống kê ngôi làng có
nguồn nước sạch
chiếc tủ đầy ngăn
sắp hồ sơ chung cư
bảo đảm hệ thống an
toàn cần thiết
nửa tỷ đô la một đêm
mưa gió
rồi mai anh cũng phải
quay về
nơi con đường sũng nước
xe chạy qua giọt bắn giọt
tràn lan
góc phố nghèo nụ hôn
còn tiết kiệm
cứ nữa chừng run rẩy gỡ
môi ra...
17.- Hối hận
17.- Hối hận
hóa người thiên cổ mới
hay
trần gian còn một bàn
tay chưa cầm
18.-
Nhận diện
cuối cùng tôi nhận ra
tôi
cái thằng rách việc
đang ngồi mần thơ
cái thằng nghèo xác
nghèo xơ
ghé phiên chợ bán bâng
quơ mỗi chiều
chập chồi chân bước
liêu xiêu
kia con nghiện rượu
nưng niêu nụ cười
kìa thần dân tỉnh táo mời
ly hồng phúc chúc một
thời cung nghinh
vòng tay tạ tội bình
minh
rằng đêm không ngủ rập
rình giấc mơ
rằng ngày hóa kẻ dại khờ
sau tàn lá nấp trộm bờ
vai em
nhởn nhơ còn mỗi cái
tên
vòng vo tam quốc bẵng
quên họ gì
gọi đời đời ứ việc chi
gọi em em mãi miết thì
xa xanh
cuối cùng lại đi lanh
quanh
như chàng mất vợ như anh
thất tình
thôi thì xin chút lặng
thinh
đêm đêm mở cõi vô hình
ghẹo trăng
19.-
Hoài nghi
nghe trong vô thỉ muôn
loài
hỏi nhau trái đất quay
hoài mệt
không?
20.- Muộn màng
anh xin lỗi vì đến trễ
không kịp đưa em sang
bên kia rừng tránh lũ
núp dưới đồi chè dang
cánh
đón cơn mưa trái mùa áp
đặt
trốn vào rẫy sắn dạng
chân
bén rễ chống đỡ xói mòn
cục bộ
níu cây lúa ruộng bậc
thang
trao nụ hôn nồng nàn
vào đêm trăng khuyết
cơn lũ đến nhanh hơn
cái nháy mắt chợ tình
hất đổ mọi thứ
anh xin lỗi vì đã chậm
chân
không kịp dắt em qua
bên kia con suối róc rách
đánh thức đàn heo mọi
ngủ nướng sau giấc mơ gầy rộc
khua bầy gà nhặt tia nắng
rớt xuống từ ánh mặt trời đỏ lừ
lững thững
liu thiu
băng qua mùa màng xơ
xác
chỉ còn tiếng vạc kêu
sương vọng về thao thiết
bầy hoẵng buồn bã đạp
bóng chiều vỡ vụn
cơn lũ bất ngờ đỗ ập
lồng lộn như kẻ thua cuộc
xô ngã tất cả
anh quay lại tìm em
đồi chè duy nhất còn một
cây gãy nhánh
bầy heo duy nhất còn một
con què chân
mái gà xệ cánh khập khiễng
lang thang tìm mồi
ngôi làng biến mất giữa
đêm định mệnh
ngôi nhà vùi sâu dưới
lòng đất lạnh
đôi dép lòi một phần ba
gót khuất nhọn hoắc
đâm vào không gian rướm
máu
anh quay lại tìm em
hoang đồi đóng khung
chiếc gùi trên lưng thời gian
chằng chịt mảnh vá mưu
sinh
cánh rừng luyến tiếc
đưa áng mây bạc màu nhếch nhác
bám vào lưng chừng dốc
lưng chừng hương
mùi ngô luộc
lẫn mùi mô hôi muối mặn
quắn
câu thơ anh
tháng bảy muộn màng
21.-
Chạm
chạm vào mưa chạm vào
chưa
có gì mất có gì vừa đâu
đây
giọt nhờn nhợt ướt hiên
gầy
giọt bôm bốp vỡ dấu
giày thời gian
giùng giằng gió mấy mùa
sang
lạnh và không lạnh như
đang cợt cười
vẫy tay người đứng bập
bươi
cắm doi đất sạt lỡ trời
tang thương
lần theo mòn mỏi vô thường
nhân tình giẫm thế thái
cườm cổ chân
bỏ dùi trống dứt ui ầm
sợi dây rút ngược thăng
trầm xuôi tay
chạm vào tỉnh chạm vào
say
chén thù cụng chén tạc
này ngửa nghiêng
chòng chành em bến thuyền
quyên
cứ neo là đậu cứ niềng
là bung
câu thơ ngày cuối thu
cùng
buồn gieo giữa đám mạ
chung thửa dồn
chẳng gì mất chẳng gì
còn
có chăng cũng chỉ một
hòn đá lăn
22.-
Sông hoài
kiễng chân đón nụ hôn
chiều
gió lay lất phất ít nhiều
tương tư
hai bàn tay chạm thực
hư
khói mơ màn phủ mây từ
tâm buông
nỉ nôi quấc lẻ bạn buồn
sương sa mỗi độ song
suông ơi à
ngoài thăm thẳm bước
trùng xa
mùa trăng nẫy hạt gieo
òa ngọn xanh
má xoan ngoài bốn mươi
đành
lót đêm gối chiếc úp
vành hồi xuân
cầu yêu bắc nhịp trầm
luân
bến sông tôi tiễn bạn
tuần thứ năm
chèo khua nghiêng mái
mù tăm
lá thờ thẫn lạc giữa rằm
mười ba
trôi theo dòng nước ta
bà
thu chầm chậm chảy em
qua sông hoài
23.-
Mùa Thu Nấm Lim Xanh
Ánh trăng trì hoãn phơi
vàng
nhởn nhơ hẹn hò một phần
tư không gian sạch hiếm có
ngôi làng thu mình
trong chuỗi sự kiện
chuyển đổi dự án
trồng rau sạch
cây màu ngắn ngày
trên tổng diện tích quy
hoạch mở
cắm cọc ô vuông cỏ ngãi
lưu bút trang mực tím
ngày xanh
ép chiếc lá thuộc bài
vào trang vở
cô gái lội quanh cánh đồng
nứt gót
ngọn gió cuốn cong
Sợi dây gàu kiên trì độ
sâu đo đạc
giữa lòng giếng quê
hương ngày càng bí ẩn
con rắn lục cuốn mình
mai phục hàng chè tàu cắt tỉa tinh tươm
không tự nhiên hung dữ
trước bàn chân chú gà trống động dục
con chim sẻ ra ràng ríu
rít sau vườn
không tự nhiên bắt chước
tiếng mẹ lãnh lót
chào mùa thu tháng tám
dịu dàng
Xin đừng nhớm gót chân
đứng dậy khỏi chiếc ghế
đá với bó hồng nhung nhàu nhĩ
xin đừng khoát vội chiếc
áo
màu rêu lục bát lên đôi
vai người đàn bà chờ chồng đi biển quay về
xin đừng đánh thức giấc
mơ
anh chàng bần nông tay
bùn chân lấm
thành quý ông lịch lãm
dí mũi giày xuống sàn
nhà bóng loáng
Một nốt lặng đánh rơi
đêm muộn
gam màu phớt qua bức tường
giấy dán Hàn Quốc lãng mạn
ly bia sũi bọt sau trận
thắng vòng bán kết Word Cup đầy kịch tính
chiếc phong bì in dấu
vân tay người tìm việc
việc tìm người
chạy qua chương trình
chuyển động 24h
mùa thu giấu chiếc lá
vàng
vào hộp tin nhắn
em đỗ đại học
gã con trai băng qua
cây cầu dây văng từ thiện
cảm ơn người đàn ông
thành đạt
làm giàu nhờ Nấm Lim
Xanh
24.-
Chợ chiều
- Chị biết lứa heo nái
bà Năm kỳ này đẻ được mấy con không?
- Mười một;
- Mười hai;
- Bậy nà, mười một
nhưng trong đó hai con của thím Ba gởi, vì thím ấy đang sửa chuồng. Còn bà Năm
chỉ có chín con thôi!
- Thế, mấy chị có biết
con bé nhà bác Bảy, Thôn trưởng kỳ thi 3 chung năm nay được mấy điểm không?
Cả phiên chợ im lặng,
cúi đầu nhìn nhau. Trên trời một dãi mây trắng phơ, chít ngang ngọn gió trái
mùa bất ngờ lướt qua, chẻ đôi buổi chiều thành cái đuôi phiêu phất!
25.-
Gật mình đánh rơi
bao giờ anh ngủ nói đi
để em xõa tóc lót thì
tay êm
khuya khe khẻ kéo phận
rèm
vốn trăm năm dĩ khát
thèm môi hôn
bao giờ mơ giấc cô thôn
bóng con trăng lỗ chỗ dồn
bước xa
gió ngừng bay bởi kiêu
sa
buộc quanh quẩn gốc si
già ngả nghênh
bao giờ hết nhớ rồi
quên
cái sân hợp tác xã nền
gạch vuông
lót đôi dép trật quai
luồng
nẹp tre xỏ giữa nỗi buồn
chiến tranh
bao giờ anh thật sự anh
để em bật cúc áo xanh mới
vừa
hôm qua may vội vàng
chưa
thử vòng ngực tự đêm
xưa nõn nà
thời gian bão nổi phong
ba
biết đâu mai dắt díu
qua ngự bình
dòng đời phiêu dạt
chinh vinh
ngủ đi kẻo lại giật
mình đánh rơi
26.-
Mầm yêu
chiều cong mỏi cánh
chim kia
cuốn quăn góc gối dầm
dìa sớm khuya
dọc đường gió bụi lia
thia
chưa ngưng bặt đã vội
lìa xa xanh
áo cơm dắt díu quẩn
quanh
câu thơ phố ngã bóng
đành đò xuôi
rằng em thuở mắt có
đuôi
bên kia má nốt nhỏ ruồi
làm duyên
gặp nhau tàn cuộc hàn
uyên
đến quên mất mẹ rằng
khuyên bảo lời
bây giờ ngồi đếm tuổi đời
vừa như con trẻ vừa người
lớn đang
bên cầu sấp ngửa hai
hàng
gió khoan nhặt tiếng thở
tràn bờ môi
nghe lòng đất quặn sinh
sôi
mầm yêu nứt nhánh nỡ
đôi hạt tình
27.-
Nhật ký gia đình.
Chủ nhật ngày năm tháng
tám;
Bố uống trà xem ti vi.
Mẹ đọc báo Mua & Bán. Con trai rửa xe;
Hôm kia chùi quạt, hôm
kìa sửa kệ đựng giày dép. Con dâu viết hồi ký:
- Nỗi ám ảnh fcacebook
(phần 2).
Cháu nội khóc huhu:
- Mẹ ơi, cho con mượn
điện thoại;
Bà Sin dỗ:
- Điện thoại virus ăn
mòn hết rồi, còn mỗi viên pin!
- Bà nói xạo điện thoại
đâu bị gì? Mẹ mới vào Google dịch: "Sự tan rã của chế độ xã hội chủ nghĩa ở
Liên Xô" từ tiếng Nga sang tiếng Việt đó;
- Vậy hả, bà không biết
chữ!
Sài
Gòn, 9.2018
Bình
Địa Mộc
THÔNG
TIN CÁ NHÂN
Họ
tên: Đỗ Thanh Toàn
Địa
chỉ: Tổ 9 Khối 1 Phường Thạnh Lộc Quận 12 TP. Hồ Chí Minh
Email:
binhdiamoc123@gmail.com
Tell:
0937.390.074
rất tuyệt vời
Trả lờiXóa