Tôi viết về tàu Trung Quốc
đâm vào thuyền đánh cá của ngư dân Việt Nam trên Biển Đông
từng đợt sóng ngầm chồm lên phẩn nộ
hất tung chiều trắng xóa chân mây
Đàn voi rừng trở nên hung dữ
bỏ núi xuống Buôn quật chết dân làng
nhằm trả thù tội nhẫn tâm chặt cây xanh hủy hoại môi trường sống
vốn ươm mầm tự thuở hồng hoang
Những dòng sông bềnh bồng li biệt
mỗi độ thu về khắc khoải ánh tà huy
dòng nước cạn dần bởi tập trung hàng trăm, hàng ngàn hồ thủy điện
cộng lau buồn chụm ngọn phôi phai
Tôi viết về những vết cắt
mỗi ngày một sâu hơn hòng cướp đi sinh mạng của bao người vô tội
nhân danh tình yêu, tiền bạc hay công lí
vốn rạch ròi chẳng lấp lẫn vào nhau
Mỗi ngày một vài tham quan xuất hiện
trên diễn đàn chính trị phát ngôn nhiều vấn đề gây phản cảm loanh quanh
vụ việc lẽ ra nên ôn hòa giải quyết
lại hùng hồn đổ lỗi khách quan
Từ một bút danh khác
tôi viết về tôi, loại đàn ông bất lực sống dai
dâng hiến vợ mình cho tay hàng xóm có hình xăm đại bàng bên ngực trái
xoải cánh bay về từ Phương Bắc xa xăm
Tháng 7. 2015
Bình Địa Mộc
bài thơ rất hay
Trả lờiXóa