Chủ Nhật, 7 tháng 6, 2020

AI ĐƯA EM ĐI ĂN MÌ QUẢNG

 

Chùm thơ 4 bài mới sáng tác 

1. Đưa em đi ăn mì Quảng

Lý do gì khiến anh quên em
Mà ngôn ngữ tình yêu tra đến ký tự cuối cùng vẫn còn bỏ ngỏ 
Là câu chuyện kỳ thị chủng tộc ở Mỹ 
Dùng dằng dai dẳng dã man 
Hay diễn biến khó lường của đại dịch viêm phổi cấp
Lây lan từ Vũ Hán đến phạm vi toàn thế giới 
Những cái chết lơ lửng trên đầu nhân loại 
Nó khống chế anh à? 

Lý do gì khiến anh không thể nhắn tin cho em 
Dầu chỉ đôi dòng ước lệ 
Em ổn không? 
Có gì hãy gọi cho anh! 
Hay anh đang chờ kết quả đường truyền vệ tinh phát sóng Internet 
Từ không trung quỹ đạo thấp 
Của nhà mạng Elon Musk và SpaceX Mỹ bao phủ toàn cầu 
Có khả năng hủy diệt mạng 5G của Huavei 
Hãng công nghệ viễn thông hàng đầu Trung Quốc

Lý do gì khiến anh im lặng cả tuần nay 
Bỏ mặc em loay hoay phục hồi kinh tế 
Bỏ mặc em hồi hộp đón làn sóng đầu tư từ nước láng giềng
Bỏ mặc em cô đơn chờ đợi gói hỗ trợ sáu mươi hai ngàn tỷ đồng 
Bỏ mặc em lúng túng trong việc mua thẻ Bảo hiểm xe máy 

Hay anh chê làn da em đồi mồi bởi thời tiết cực đoan 
Mưa nắng thất thường 
Chê mái tóc em bạc màu bởi nhiều đêm mất ngủ
Để phân biệt thật giả lẫn lộn trên mạng xã hội 
Chê đuôi mắt em rằn ri 

Lý do gì khiến anh bỏ đi 
Không thèm nói một câu đại loại 
Chiều nay sẽ đón em tại cổng công ty
Đưa em đi ăn mì Quảng 
Có rau sống cải con với chuối cây thái mỏng 
Có quả ớt xanh bé xíu 
Mà cay xé lòng

Sài Gòn, 01.06.2020 


2. Sự thật & giả dối 

Biển không cho em nói dối 
Rằng khí hậu nơi đây trong lành 
Ngâm mình dưới nước sẽ rửa sạch vết nhơ 
Tung tăng trên sóng sẽ xua tan nhọc nhằn 
Thậm chí em đã van xin 

Nhưng em không thể nói thật 
Dầu chỉ một lần 
Rằng rác vẫn dạt vào bờ
Chất thải nhựa vẫn chôn vùi xuống cát 
Trăm năm sau 
Biết mất hay còn? 

Biển không cho em nói dối 
Rằng nơi đây giữ nguyên kỷ niệm
Ngày yêu nhau chúng mình nấp sau lưng thúng chai 
Rụt rè mở cúc áo ngực 
Con rắn mối quay đầu 
Lảo đảo bò ngang 

Nhưng em không thể nói thật 
Rằng tỷ lệ yêu nhau không có phần trăm 
Một nửa dành cho anh 
Không ký tên 
Đóng dấu 
Đã ra đi biền biệt 
Sự phản bội không có quy luật 

Rằng một nửa dành cho biển
Không hề công chứng
Nhưng mặn mà thao thiết 
Nhưng đằm đã nổi nênh 
Như gió hôn môi 
Như nắng hong tóc 
Như bóng ngư dân lầm lũi trở về 
Sau mỗi bận xa khơi 

Biển không cho em nói dối 
Rằng cái thúng chai đan bằng tre đực 
Trét dầu rái phân bò 
Chôn xuống hầm đất cho tròn vành rõ đáy
Đã xuất khẩu sang Châu âu 
Mang theo cúc áo rụt rè 
Cùng vầng trăng mười bốn hào hễn
Bàn chân mòn gót 
Đôi mắt nhắm nghiền 
Nhắm mãi 
Thậm chí muốn mù luôn! 

Ninh Thuận 5.2020

 

3. Lấy khẩu cung 

Ai xúi hộ nghèo làm đơn từ chối tiền Chính phủ 
Trong gói hỗ trợ Covid 19 sáu mươi hai ngàn tỷ đồng 
Thưa. Đó là những kẻ vô liêm sỉ 

Ai không tham gia nâng điểm cho học sinh sẽ trở thành người gù lưng 
Trong cộng đồng giáo dục vốn chẳng mấy ai đứng thẳng 
Thưa. Đó là những kẻ nhu nhược 

Ai chỉ đạo mua con dao và cái thớt làm tang chứng vật chứng 
Trong vụ án giết người ở bưu điện Cầu Voi 
Thưa. Đó là những kẻ vô trách nhiệm 

Ai ký quyết định ban ngày cũng phải bật đèn xe máy
Trong điều khiện khí hậu toàn cầu ngày một nóng lên
Thưa. Đó là những kẻ điên rồ 

Ai tham nhũng vài ngàn tỷ đồng 
Ai nhận hối lộ vài triệu đô la 
Ai đánh bạc 

Ai bán đất bán nhà công sản
Ai khai man lý lịch 
Ai sử dụng bằng giả 

Ai nâng khống giá trị vật tư y tế
Ai đưa cả gia đình dòng họ vào làm việc nhà nước 
Thưa. Đó là cán bộ đảng viên

Còn em làm gì? 
Thưa. Bán trà đá vỉa hè! 

Sài Gòn, 5.2020 


4. Bản thỏa hiệp dương tính

Khi chiếc giá đỡ tương lai quay mặt phản bội 
Những ký tự âm dương hoài thai lưỡng đảng 
Câu chữ rụng xuống giàn khoan mơ hồ 
Đắp lên biển đêm huyền tịch 
Người đàn ông chăn dắt bầy trăng
Nuốt lưỡi kiếm khuya cực lạc 
Giữ hơi bằng miếng dán điêu toa 
Lật ngược cẩm mang khảo tra thành tích
Cái chết lâm sàng hiến tặng co giật 
Tiền sử bệnh hoang tưởng di căn 

Thờ ơ nhẩn nha buông súng 
Hơi lạnh buổi sáng pha màu bình minh 
Hốt nhiên dung dịch mái tóc đàn bà
Cứ mỗi lần chải là rụng 
Cứ mỗi lần bới là bung 
Đằng sau giấc mơ sân khấu 
Cánh đồng vai diễn lẻ mẻ 
Bất lực băng qua đức tin đá xéo cột mốc nhân vật 
Ngã xuống bờ vai Mị Châu 

Trốn vào hốc núi đa đoan 
Ngọn đuốc đỏ lừ tẩm chất keo bất bại
Không hề run sợ 
Không hề hoảng loạn 
Trước sự hăm hở nhân sự đeo bám cộng chuối khô 
Lăm lăm cuộc trở về ẩm thực 
Một chút bình yên sục sạo cơn ho háo danh
Trườn qua lồng ngực lý tưởng 
Huơ hoát cánh tay đồng đội chằng chịt gân xanh 

Cô đơn soán ngôi góc khuất đùa cợt
Móc áo treo bảng án thực dân mới lơ lửng 
Màu gì cũng xám ngoại trừ màu đen chủng loại 
Chọn lựa hay rũ bỏ 
Dấu hỏi ngàn năm lơ lửng 
Cái đẹp mặc nhiên truyền thần không mang sắc âm cứu rổi
Ly tán hiễn hiện phía núi
Chênh vênh đôi vai người hùng 
Vút ngọn giáo trị quốc bén ngọt 
Rờn rờn lời huấn thị yêu nước 
Chốc xuống chai đạm thời gian 
Nằm chờ độc giả vút mắt

Sài Gòn, 6.2020 
Bình Địa Mộc 


1 nhận xét: