(ảnh minh họa: nguồn internet)
I.-
Từ ngày bố bỏ mẹ theo vợ bé, bà bứt đót về làm chổi kiếm thêm thu nhập. Anh Ba nhìn mẹ ngồi lựa những bông đót trắng xanh, xa xót nói:
- Mẹ nè, mẹ lớn tuổi cần phải nghỉ ngơi, anh em con sẽ cố gắng tiết kiệm, ăn nhín nhịn thèm để mẹ đừng làm chổi nữa, lao động cả ngày ngoài trời rồi, tối về lại ngồi bện chổi, đau lưng chết!
Mẹ vờ như không nghe cuối thấp người xuống tí nữa, nhưng nhìn kỉ trong mắt bà, có một tẹo nước tứa ra, ươn ướt. Anh Ba định nói thêm một câu nữa, lại thôi. Đêm xuống nhanh, ánh trăng bàng bạc.
Chị Hai có chồng làng bên, thi thoảng ghé về thăm nhà, ngồi nghe mẹ bày:
- Con nè, nghề làm chổi tuy không giàu nhưng nếu siêng năng, cần mẫn thì cũng khá. Nghề nầy, khó nhất là công đoạn cán và bện, ta phải chọn những bông đót được nắng, có màu trắng xanh, dài thì sản phẩm chổi mới bền lâu được.
Chị Hai chen ngang:
- Nhưng đót ở đâu có hoài vậy hả mẹ?
Mẹ nhìn ra cánh đồng đang đợi mưa, ngút ngái:
- Đót là một loại cỏ dại, mọc thành bụi trên đồi thuộc vùng trung du hoặc mọc nối dài từ các triền sông, triền suối. Hằng năm, khoản cuối tháng chạp, có năm nghịch thì sau tết, từ ngọn đót bung ra một bông dài, gọi là bông đót, sau tết là người ta bắt đầu đi bứt, chuẩn bị nguyên liệu đủ cho một mùa làm chổi tháng giêng bội thu.
Chị Hai góp lời:
- Nhưng mẹ ơi, con thấy cuộc sống ngày càng hiện đại, người ta dùng cây lau nhà, máy hút bụi nhằm giải phóng sức lao động cho phụ nữ, đồng thời kiểm soát được hành vi của họ như "quét nhà lông mốt lông hai, con mắt dáo dác ngó trai ngoài đường" thì chổi bán cho ai chứ. Mẹ lườm chị, đôi mắt bà rõ đẹp!
II.-
Hôm qua, vợ chồng tôi đi thắp hương cho bố, nhân dịp ngày giỗ thứ 9 của người. Là con út, lại giống bố nên tôi cứ len lén gia đình "thương ổng". Mặc dù, tôi biết bố bỏ rơi mẹ con tôi từ bé nhưng đấy là chuyện của người lớn. Biết đâu trong bố đã hết cảm xúc làm chồng đối với mẹ, biết đâu khi nằm bên vợ ông lại thấy cần đắp thêm một cái chăn nữa mới đủ ấm cho mình thì sao. Ối giời, trái tim con người đôi lúc ngu đếch chịu được!
Đến nơi, bất ngờ tôi thấy một cây chổi chà cũ bét nằm vắt vẻo trên mộ người, tôi buột miệng "hổng lẽ mẹ lại mang chổi chà đến tận đây ...". Đảo mắt một vòng, chung quanh chỉ toàn mộ với mộ lạnh lùng, ma quái. Tôi quát ngay (về khoản nầy tôi hơi bị giống bố!):
- Thằng nào láo thế, dám ném cả chổi chà lên mộ bố bà, bộ chúng mày định quét ổng ra khỏi cái nghĩa địa chết tiệt nầy hả?
Vừa đá chống xe, chồng vừa ngoáy đầu lại la:
- Nè, vợ ơi, sao em lại nặng lời với người đã khuất thế. Em có biết những người nằm dưới đây là ai không, có khi họ đáng tuổi ông, tuổi bà, tuổi bác, tuổi chú ... của mình đấy. Hơn nữa, nghĩa tử là nghĩa tận, cần phải cung kính họ em ạ. Cái chổi chà ấy chắc là của trẻ chăn trâu vô tình bỏ lên đấy, lác nữa về đem theo vất đi chỗ khác là được chứ gì!
Tôi giật mình, ngần nầy tuổi mới biết mình hổn. Tôi lí nhí nói lời xin lỗi, lấy hương ra thắp cho bố, cho mọi người chung quanh, cuối đầu khấn lạy tất cả rồi ra về nhưng trong đầu cứ lờn vờn mãi câu nói của mẹ lúc trước "bói ra ma, quét nhà ra rác. Nhà ai chả có rác hả con, quan trọng là quét có kỉ không thôi".
III.-
Chiều. Hình ảnh những bụi đót đang mùa trổ hoa xanh thắm, điểm xuyết sắc tím mơ màn, báo hiệu một mùa thu hoạch đót lại về lãng đãng trong tôi như sóng biển chập chồi. Bỏ cái chổi chà xuống đống rác ven đường nhầy nhụa, tôi thấy người nhẹ tênh, luồn cánh tay ra trước bụng chồng, tôi nghe một hơi ấm thân quen lan tỏa. Rất ấm!
Sài Gòn, 30.06.2013
Nhẹ nhàng và vô can tưởng chừng một chút bông phèng nhưng lại là không nên nói như một sự vô trách nhiệm vậy anh nhỉ! Đúng như một chân lý "Nhà ai cũng có rác"
Trả lờiXóaHay đấy anh ạ!
dạ, cảm ơn anh Sỏi đã động viên Mộc, một buổi chiều cuối tuần thật vui anh nha!
XóaSáng Chủ nhật là có bài của anh Mộc để đọc như nhật báo cuối tuần.Riết thành quen, chờ xem anh cho mình đọc cái gì đây ? Cố duy trì nha anh Mộc. Truyện ngắn anh viết nhẹ nhàng mà sâu lắng. Hay lắm anh Mộc.Chúc anh dồi dào sức khỏe để sáng tác.
Trả lờiXóaCảm ơn bạn đã quan tâm đến bài viết của Mộc, chúc bạn vui vẻ và thành công nha!
XóaChúc mừng bạn. Truyện ngắn cuối tuần thu hút bạn đọc đấy.
Trả lờiXóacảm ơn anh Huy, chiều cuối tuần bình yên anh nhé!
XóaTuy có hơi chắp nối nhưng cũng là một câu chuyện thú vị và đáng suy nghĩ.chúc Mộc chủ Nhật vui nhé
Trả lờiXóaMộc đọc lại và đánh số thứ tự I,II,III để chia làm 3 đoạn theo góp ý của Kha Han đấy, thành thật cảm ơn, chúc bạn thật vui nha!
XóaMộc viết truyện ngắn hay thật đấy. Nhẹ nhàng, tình cảm sâu sắc, nhiều ý nghĩa nhân văn.
Trả lờiXóadạ, cảm ơn anh, đầu tuần vui anh nhé!
XóaSao bà hiền thế?
Trả lờiXóabà nỏ hiền đâu, khi biết ông theo vợ bé, bà quyết định làm chổi hàm ý quét ông đi luôn ấy mà ...
Xóa...Đọc chuyện của anh...có vài chỗ danh xưng sao em hong hiểu ...hehe...lại cái tính chậm tiêu của em nó trổi dậy rồi ....tồi CN ngon giấc anh nghen....
Trả lờiXóachuyện là thế nầy nhà có 5 người, bố theo vợ bé, buồn quá mẹ bứt bông đót về làm chổi (ý nói lấy chổi quét chồng đi luôn ấy mà), còn lại 3 anh em, 2 anh em thấy mẹ làm chổi khuyên can chia sẻ, có 2 đoạn thoại của anh Ba và chị Hai, còn nhân vật chính là TÔI con út trong nhà thương bố nhất, chốt lại đoạn sau cũng là kết truyện, anh gom ý lại nên đọc chậm mới hiểu em ạ, đầu tuần thật vui nhé!
XóaTình qia đình luôn cao cả, sang thăm anh, chúc anh ngày mới an vui ấm áp nhé.
Trả lờiXóadạ, Mộc cảm ơn anh đã ghé chơi, kính chúc anh sức khỏe và hạnh phúc anh nhé!
XóaPhải biết tìm sự lãng quên !
Trả lờiXóadạ, quên đi cho đầu óc nhẹ nhàng anh há, anh vui!
XóaChúc bạn tuần mới bình an, may mắn và hạnh phúc
Trả lờiXóaMộc thanh kiu bạn nha, chúc bạn một buổi chiều thật vui, thật ấm áp đó!
XóaCÁM ƠN ANH MỘC ĐÃ CHO ĐỌC MỘT CÂU CHUYỆN GIA ĐÌNH CẢM ĐỘNG- KHI SỐNG, NGƯỜI CHA MẮC LỖI LẦM VỚI MẸ. THÔI, NGHĨA TỬ LÀ NGHĨA TẬN, CHẮC MẸ LƯỢNG THỨ CHO HƯƠNG HỒN ÔNG ĐƯỢC THANH THẢN...
Trả lờiXóaVÂNG, CẢM ƠN EM ĐÃ GHÉ THĂM VÀ CHIA SẺ VỚI MỘC, CHIỀU THẬT BÌNH YÊN NHA!
XóaEm sang thăm anh nhưng chưa kịp đọc truyện (Em sẽ đọc sau). Chúc anh chiều an vui. :)
Trả lờiXóavâng, thanh kiu em, em đến là vui rồi!
XóaChào Anh!..& em cũng là Người Đà Nẵng chớ răng hè?!
Trả lờiXóaHihihi...Chúc cho Anh mãi vui bên gđ & Bạn bè nghe!!!
em người Đà Nẵng quê tôi
Xóasao mà thương thế, thương rồi đó nghen !
Em khoe với AMoc:
Trả lờiXóaNếu khg có gì thay đổi, Em sẽ về thăm Quê trong tháng 7 này Anh à!!!
có cho anh đi cùng không ? nếu mà chán đời có khi anh lại bỏ tất cả để vi vu đâu đó đấy!
XóaDạ để...
XóaEm về thưa Mẹ cùng Cha
Mai này có kẽ phương xa ghé nhà...
Hihihi! Y như thật!!
CHÚC ANH MỘC NGÀY MỚI VUI VẼ!!!
em thưa trai đến thăm nhà
Xóaxin làm rể quý tại gia ấy mà ...
cảm ơn em đã ghé lại nhà chọc anh Mộc, ngày vui nha!
Chiều thăm bạn và đọc truyện.Chúc M cùng gia đình an vui!
Trả lờiXóacảm ơn anh đã ghé thăm Mộc, chúc anh đêm nồng nàn nhé!
XóaThăm Mộc chờ đọc tiếp những chuyện tiếp theo của Mộc
Trả lờiXóacảm ơn Han đã động viên Mộc, một ngày thật bình yên nha!
Xóa"Nhà ai chả có rác, quan trọng là quét có kỉ không thôi". Quá chính xác!
Trả lờiXóaMột cuộc hội ngộ thật vui!
dạ, cảm ơn anh Tư, anh vui nha!
XóaCó những kỹ vật cũ , xưa , nhưng gởi đến cho ta những nổi ngậm ngùi như chiếc áo rách, cây chổi , cái bình bông vở vứt ở xó nhà . Chợt thấy lại nó ,ta bỗng ngậm ngùi như từ trong đó có những người từ quá khứ bước ra làm ta nuối tiếc những cái gì đã mất . Hữu Loan đã rất tuyệt vời khi viet về kỹ vật : " chiếc bình hoa ngày cưới đã thành chiếc bình hương " .Riêng cây chổi của Mộc , không nên vứt bỏ , biết đâu đấy là kỹ vật của người " hàng xóm " ba của Mộc . Vui nha . Thân
Trả lờiXóadạ, Mộc cảm ơn anh Thanh đã ghé thăm và chia sẻ, anh ạ, cuộc sống có nhiều kỉ vật tự nhiên đi vào lòng người, vào tâm khảm mỗi chúng ta mặc dù nó rất đơn giản như chiếc áo bà ba, khăn rằng quán cổ vậy, anh vui nha!
XóaBài viết hay qua anh Bình Địa Mộc à, Mùa Thu Buồn chỉ nhắm vào cái khoản Mẹ ngồi tần tảo bện chổi để kiếm thêm thu nhập, cả một đời Mẹ vất vả vì gia đình. Mẹ luôn là thế phải khg anh Bình Địa Mộc.
Trả lờiXóalời còm của em án tượng làm anh phải suy nghĩ thêm về hình ảnh mẹ ngồi bện chổi đó, chúc em một đêm thật nồng nàn nha!
Xóa