01.- Ngày Nghĩa Trang
Anh vẫn nằm đây, đúng không
Nghe sớm mai lên bố ra đồng cuốc ruộng
Tia nắng mới ửng hồng cuồn cuộn
Hạt giống nào cũng gieo tự mầm xanh
Trưa quê mình thời gian trôi rất nhanh
Ăn cơm xong mẹ vội vàng xắt chuối
Lứa heo nầy đợi anh về đám cưới
Tháng bảy mồng mười, chị ấy ở làng bên
Anh vẫn nằm đây, cạnh đồng chí chưa đặt tên
Song chiến công thì vô cùng oanh liệt
Giọt sương trắng ngỡ ngàng chiều tinh khiết
Chị lao công nhổ cộng cỏ bần thần
Đồng đội anh ngay ngắn những mộ phần
Như chờ lệnh trước khi vào chiến dịch
Góc ba lô dấu tấm hình con nít
Bỗng tưng bừng đứa chạy, đứa tung tăng
Anh vẫn nằm đây, dùi dặt vầng trăng
Nghe hết thảy âm vang lời sông núi
Đi về phía một thời lầm lũi
Chặt gốc tre làng, quẹt nước mắt, vót chông ...
Sài Gòn, 7.2014
Bình Địa Mộc
02.- Cô Gái Mở Đường
Kính tặng các Anh hùng Liệt sĩ nhân ngày TBLS 27.7
ời chiến trường bỏ lại cái chân
Đồng đội anh cánh tay còn có thể
Cô gái mở đường hôm qua ngồi nghe chuyện kể
Bom giật rung trời giờ vĩnh viễn lặng yên
Năm tháng đi qua không thể nào quên
Tiếng hát văn công nửa chừng đứt quãng
Cô y tá lao mình ôm vầng trăng lả tả
Cố giữ cho rừng chút sáng nhỏ nhoi
Đêm trường sơn nhớ Bác bồi hồi
Giọng Quảng Bình đọc bài thơ Gởi Mẹ
Dăm cánh võng ngừng đưa tay tràn lệ
Chiều lao xao một chú sóc lạc đường
Rời chiến trường bao nỗi vấn vương
Con suối vắng cởi truồng tắm mát
Thằng kỳ lưng đứa kêu vết thương còn rát quá
Nắng thụt thò mất hút giữa hoàng hôn
Nay trở về cây nạn gỗ xước mòn
Chiếc xe đạp chực nghiêng chiều gió xoáy
Cô gái mở đường năm xưa tí toáy
Rời chiến trường sao em chẳng về theo ?
Sài Gòn, tháng 7.2013
Bình Địa Mộc
Thơ về ngày Thương binh, Liệt sĩ...
Trả lờiXóaÍt ai còm lắm MỘC
Khi vần thơ gieo lộc cộc tiếng nạng gỗ sước mòn
Phía trước đâu đã tắt cái thời lầm lũi
Chặt gốc tre làng, quệt nước mắt vót chông
Vinh quang chỉ dành cho những người còn sống
Bao nhiêu người còn nằm lại chẳng vê đây...?
Cảm ơn bác Hoài Sơn đã chia sẻ, nhưng mỗi một sự kiện diễn ra quanh ta đều tạo niềm xúc cảm, nghệ sĩ nói chung chúng tôi nói riêng đều không thể bỏ qua được. Nếu bỏ qua xúc cảm ấy đồng nghĩa với sự vô cảm, không tồn tại lâu với nghề sáng tác, mặc dầu Mộc chỉ là người ngoại đạo nhưng đã trót viết rồi nên nghĩ thế, làm thế. Bác vui nha!
XóaAnh vẫn nằm đây, cạnh đồng chí chưa đặt tên
Trả lờiXóaSong chiến công thì vô cùng oanh liệt
Giọt sương trắng ngỡ ngàng chiều tinh khiết
Chị lao công nhổ cộng cỏ bần thần...
......
Nay trở về cây nạn gỗ xước mòn
Chiếc xe đạp chực nghiêng chiều gió xoáy
Cô gái mở đường năm xưa tí toáy
Rời chiến trường sao em chẳng về theo ?
............
đọc những vần thơ( bài thơ) này của Mộc thực sự người đọc rất xúc động...
tuy nhiên khi đọc " CHÚC MỪNG ngày..." của Mộc ngoài G+
người đọc nghĩ chắc là Mộc vô tình viết chứ không cố ý.
góp ý chân thành mong Mộc không giận. chúc bạn luôn dạt dào cảm xúc với những bài thơ hay.
Ấy chết, Mộc lại bị cái bệnh "sáng kính thưa, trưa kính biếu, chiều kính anh" rồi. Mộc sẽ bỏ cái câu "Chúc Mừng Đi Chết" ấy nha, sorry bác Nặc!
XóaCuộc chiến nào cũng có nhiều mất mát và mất mát trước hết thuộc về người dân, người lính.
Trả lờiXóaSau chiến tranh bao gia đình tan nát, buồn hiu.
Cầu mong đừng có chiến tranh, cầu mong không có những thế lực tội ác và luôn luôn thế
Nhưng có một cuộc chiến bình yên nhất, đó là chiến em ... bác Thu vui nghe, Mộc đang bận công chiện ...
XóaMộc vẫn giữ được cảm xúc chân tình dù bao biến chuyển thời gian . Thật quý !
Trả lờiXóaCảm ơn anh đã động viên Mộc!
XóaBài thơ hay, cảm xúc, bức ảnh minh họa rất chất phác mà lại đẹp vô cùng anh ạ.
Trả lờiXóaCòn em thì giữ được trang blogspot màu tím mơ mộng cùng những bài viết, bài thơ nền nã thế kia cũng quả tuyệt vời đó. Chúc mừng em!
Xóađất nước nợ những người anh đã dũng hy sinh...
Trả lờiXóavâng, cảm ơn anh đã ghé thăm và chia sẻ, chúc anh vui
Xóa