Thứ Tư, 16 tháng 9, 2015

THƠ MỘC ĐĂNG TRÊN TRANG WEB HỘI NHÀ VĂN TP.HCM (LẦN 3)




14.9.2015-19:14




HẠNH PHÚC TÔI

hạnh phúc tôi đơn giản vô cùng
như xe đổ đầy xăng cơm ăn ngày hai bữa
sáng uống cà phê ngồi đọc báo
biết nợ nước mình vẫn đạt mức đề ra

hạnh phúc tôi gần lắm chẳng hề xa
như đi làm về đón con thay cho vợ
thi thoảng quét nhà tiện tay thì rửa chén
đêm trùm mền nghe lén vợ đọc thơ

hạnh phúc tôi không thật cũng không mơ
chỉ đơn giản có gì hưởng nấy
chẳng vay mượn từ nguồn nầy khoản nọ
kể cả nụ cười cô hàng xóm xinh xinh

hạnh phúc tôi đôi lúc chỉ một mình
cũng có khi cả gia đình hùn lại
ánh mắt vợ liếc qua khe cửa hẹp
tiếng con đùa trên gác xếp bôn ba

hạnh phúc tôi nho nhỏ một bông hoa
ngoài chợ mua về thay nhau tưới nước
nước tính bằng tiền nên qui ra giá trị
mỗi giọt đều có vị mặn mồ hồi

đơn giản vô cùng cuộc sống của tôi
đừng thêm nữa dẫu người giúp việc
cũng đừng bớt đi vài đêm cúp điện
hạnh phúc lùng nhùng tay nọ bấu tay kia...


GÁ NỖI BUỒN

gá nỗi buồn nẫu ruột nông dân
vừa mới ký xong bản hợp đồng giao đất
vào chị ve chai bước chân vô tận
chợt nhận ra mình tư bản vầng trăng

gá nỗi buồn cổ tích công nhân
cuối tháng nhận lương chẳng cần đếm lại
vào chủ nhà trọ suốt ngày tăng giá
tự thấy mình hoàn cảnh cơn giông

gá nỗi buồn doanh nghiệp thành công
phía trời tây đơn hàng chưa ráo mực
vào thanh khoản gần như bất lực
muốn lộ nguyên hình chú tiểu lai kinh

gá nỗi buồn trước tuổi học sinh
ngày hai buổi tới trường học làm cán bộ
vào nhà thơ mỗi ngày thách đố
rượu và em ai dẫn độ thi tình

gá nỗi buồn cô gái mất trinh
mẹ túng tiền bán cho thằng vô liêm sỹ
vào người công dân thứ chín mươi triệu hoan hỉ
trở thành quỷ dữ nghiễm nhiên


VÍ DỤ EM CHONG ĐÈN  

ví dụ như ồn ào
ta trốn vào lặng lẽ
nhưng mỗi ngày quạnh quẽ
biết lẫn tránh nơi đâu

ví dụ như ưu sầu
ta mua vui chốc lác
song cả đời phận bạc
phó thác mình cho ai

ví dụ như một mai
ta nương nhờ cửa Phật
cõi người, ôi lận đận
kiếp luân hồi rủi may

ví dụ tàn tro này
ta thổi bùng ngọn lửa
lật bàn tay sấp ngửa
qua bốn mùa rạ rơm

ví dụ như cô đơn
ta chạy về bên mẹ
thân mồ côi từ bé
tiếng ru hời, hời ru

và trời sắp sang thu
giọt sương còn lãng đãng
ta cuối đường chạng vạng
ví dụ em chong đèn


TRẬN ĐÁNH CUỐI CÙNG

xin ông kể trận đánh cuối cùng
xảy ra ở đâu cho chúng tôi biết
đồng đội ông bao nhiêu người ngã xuống
bao nhiêu người cầm cự đứng lên

lúc ấy là ngày hay đêm
khi súng nổ họ ăn cơm chưa hay còn bụng đói
các mẹ có đùm theo mỗi người một gói
hay cúi đầu tiễn các anh đi

sao lặng im không nói thêm gì
trận đánh cuối cùng quân ta thua hay thắng
xin kể lại để ghi vào sử sách
tạc vào núi sông một thuở anh hùng

có đầu tiên ắt có cuối cùng
chúng tôi muốn nghe chính ông kể lại
là nhân chứng sống còn khí phách
sau trận thư hùng lịch sử mấy mươi năm

đôi mắt buồn băn bặt phía xa xăm
những tấm huy chương gắn đầy quân phục
bàn tay gầy áp lên ngực trái
trận đánh cuối cùng ông chỉ ở đây đây …

Nhà thơ Bình Địa Mộc


KHÔNG HẲN

chỉ còn lại không hẳn mùi cứt trâu
làn hương cuối cùng bay theo em nốt
loài cỏ Sudan nhập về ngoi lên ngồn ngộn
tàu chuối khô sột soạt kéo trưa gầy

chú bọ ngựa treo mình lơ lửng thân cây
ràn cái bụng vào giấc mơ xuống giống
củ khoai sùng may ra còn nứt mộng
chiền chiện kêu lau lách thật thà

chỉ còn lại chiếc cối đá tróc da
nghiêng mớ thóc mẹ giã trồi lên trụt xuống
vốc nước mưa ngập bàn tay luống cuống
lùa ánh đèn leo lắt một đêm xưa

gốc mít sần sùi giấu vẽ già nua
ngọn gió Nồm thổi qua quét mòn tháng bảy
đổi nắm xôi Phú Ông phe phẩy
Thằng Bờm cười tròn ủng chiếc quạt mo

chỉ còn lại trang cổ tích tròn vo
mảnh vườn xưa lòng vòng mùi hương cũ
cơn lốc trái mùa hất nỗi buồn cỏ cú
lòi câu thơ không hẳn viết cho mình …


TỪ MỘT BÚT DANH KHÁC

tôi viết về tàu Trung Quốc
đâm vào thuyền đánh cá ngư dân Việt Nam trên Biển Đông
từng đợt sóng ngầm chồm lên phẫn nộ
hất tung chiều trắng xóa chân mây

đàn voi rừng trở nên hung dữ
bỏ núi xuống buôn quật chết dân làng
trả thù tội nhẫn tâm chặt cây xanh hủy hoại môi trường sống
vốn ươm mầm tự thuở hồng hoang

những dòng sông bềnh bồng li biệt
mỗi độ thu về khắc khoải ánh tà huy
dòng nước cạn dần bởi tập trung cho hồ hồ thủy điện
cộng lau buồn chụm ngọn phôi phai

tôi viết về những vết cắt
mỗi ngày một sâu hơn cướp đi sinh mạng của người vô tội
nhân danh tình yêu, tiền bạc hay công lí
vốn rạch ròi chẳng lấp lẫn vào nhau

mỗi ngày một thằng ngu xuất hiện
trên diễn đàn chính trị phát ngôn gây phản cảm loanh quanh
vụ việc lẽ ra nên ôn hòa giải quyết
lại lạnh lùng đổ lỗi khách quan

từ một bút danh khác
tôi viết về tôi, loại đàn ông bất lực sống dai
hiến vợ mình cho tay hàng xóm có hình xăm đại bàng ngực trái
xoải cánh bay về từ Phương Bắc xa xăm …

Quảng Nam, 8.2015


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét