Thứ Hai, 24 tháng 9, 2018

Lục Bát Nguyễn Hàn Chung


Lời thưa!

Ngày anh Chung làm thơ và được mọi người biết tên, biết tuổi thì tôi vẫn là đứa lơ ngơ, chạy theo các bậc đàn anh như Nguyễn Tấn Sĩ, Phùng Tấn Đông coi họ chơi văn nghệ, khóc cười thế sự. Một lần tôi may mắn đến nhà anh Chung ở Điện Bàn, đi sâu vào con đường, cánh đồng, hàng cau… Đại loại thế để nghe nói chuyện về thơ, chỉ vẽ từng câu chữ, bất chợt mơ ước một ngày nào đó mình cũng như được như anh Chung. Nói ra thơ, thở ra thơ, hắt xì hơi ra thơ nốt!

Bẵng đi thời gian khá lâu, ngay bản thân tôi cũng không kịp nhớ mình đã đi đâu, về đâu trong cái xứ thiên đường tím biếc này, hà huống ai đó còn nhớ đến tôi, hỏi tôi. Mầy đâu rồi? Một đứa lơ ngơ, lác ngác!

Bỗng hôm nay, anh Chung từ Mỹ gởi về cho tôi file bản thảo 200 bài thơ Lục Bát. Thật xúc động và vô cùng vinh dự, anh Chung lại gợi ý “Em chọn vài bài em thích rồi viết cảm nghĩ về nó”. Thưa anh, em mà viết lời bình thơ thì giới học thuật văn chương bỏ nghề à?

Anh Chung ạ, dân Quảng Nam mình ưa nói dốc và thích cãi nhau thôi, chứ Bình Địa Mộc không dám “múa rìu qua mắt thợ ”. Tuy nhiên thơ của anh em vẫn đọc đều đặn trên mạng khi bắt gặp, nói chung cũng tùy duyên. Và, không những anh mà đối với tất cả các bậc thi bối, tiền bối em đều ngưỡng mộ như thơ anh Hoàng Lộc chẳng hạn cũng đồng hương với mình đó, cũng xa xứ như anh đó. Thơ các anh đằm đã, có tình, có hậu càng đọc càng trưởng thành.

Nhân đây, tôi xin cảm ơn tất cả các anh, các chị hoặc gián tiếp, hoặc trực tiếp đã gieo hạt vào tâm hồn thơ tôi, vốn dĩ là một quãng sân sụp sìa, ướt đẫm ngày Đông; khô khốc, lụi tàn vào ngày Hè oi ả để dần dà ấm áp, để trở nên nồng nàn như mùa Xuân tươi mát!
Xin phép anh Chung cho tôi được đăng lên đây 3 bài thơ trong tập bản thảo Lục Bát Tản Thần của anh nhé. Kính chúc anh mạnh khỏe và sáng tác đều tay. 
Trân trọng kính chào!

Sài gòn, 9.2018
Bình Địa Mộc 



1.- Bây chừ hết sợ

Bây chừ hết sợ đa đoan
vẫn còn quýnh quíu níu bòn chút thu
lặc lè tìm trái mù u
tròn quay lăn tự tít mù xa xăm
Bây chừ bỡn hớt tháng năm
chơi vui thỏa thích đâu thèm nhớ ai
không thèm nhớ cả bài lai
làm chi cho mệt đời trai mỏn rồi
Bây chừ hát khúc thôi nôi
có thiu cũng thú vị đời lưu linh
mấy cô đơn chiếc thương mình
rũ lòng tha thứ nòi tình ngót hương
Bây chừ không dám soi gương
sợ buồn hiu mấy lóng xương mỏi mòn
rủi ro ngày gã bị còng
khóa du ca cất ở trong rương hòm
Bây chừ hết sợ dị òm
lửa diêm nhen ngấm tim bom tắt rồi

2.- Điếm

điếm lên sân khấu diễn tuồng
điếm lên phim điếm cởi truồng mua danh
mấy tay điếm diễn rất sành
muốn điếm thúi phải thiệt rành sáu câu
điếm nghèo khác điếm nhà giàu
tuy cùng môn phái mượn màu phấn son
điếm kinh điển điếm di ngôn
điếm quan chức điếm cúi lòn quyền môn
điếm chín mươi điếm sồn sồn
điếm áo the điếm cổ cồn điếm chui
điếm sang chảnh điếm ghẻ ruồi
điếm sang xứ khác kiếm người ấu dâm
điếm thô lỗ điếm văn minh
điếm hàng xóm điếm em anh điếm thường
điếm trong miếu điếm trên giường
điếm dân chủ điếm tha hương cộng đồng
thử làm điếm đực lông bông
mới hay làm điếm rất không dễ dàng

3.- Ngày em trăm tuổi

Ngày em trăm tuổi anh ra
ma không còn đợi một tà áo bay
Những vờn những lượn trong ngày
xưa tàn cuộc rượu ta bày cuộc yêu
Ngày em trăm tuổi rất nhiều
anh trai thôi nói lời điêu với nàng
Những tình lữ những tình tang
bồng nhau vào cõi lỡ làng thiên thu
Ngày em trăm tuổi sa mù
mưa xanh nấm cỏ lu bù tội chung
Những chiều những tối âm cung
đàn ông lỗi nhịp anh hùng bụi khô
Ngày em trăm tuổi ta hồ
văn chương chi sự ô hô tiêu tùng
Những phường những bọn à không
ai còn khao khát ba vòng nữa đâu!
Ngày em trăm tuổi qua cầu
tre reo kệ gió giang đầu thổi khan
Những ai đã lỡ điêu tàn
tro bay về chốn hồng hoang đã đành
Ngày em trăm tuổi thiệt tình
nương theo bóng ngã vong linh cõi nào

Nguyễn Hàn Chung
Lục Bát Tản Thần


1 nhận xét: