Mà nghe núi lở ầm ầm
Ngôi làng vùi giữa thăng trầm bão giông
Bàn tay gầy với mênh mông
Không kịp kêu cũng cứu không kịp rồi
Mà nghe hòn sỏi mồ côi
Bám chiếc rễ khóc ngọn đồi gãy ngang
Con chim lẻ bạn lìa đàn
Biết về đâu hởi đại ngàn tang thương
Mà nghe buồng chuối chín hường
Chưa kịp ăn đã mảnh vườn xót xa
Nồi sắn luộc mới hôm qua
Còn nguyên củ cháy củ quà quạ kêu
Mà nghe vách núi cheo leo
Từng cơn gió hú đỉnh đèo linh thiêng
Mảnh trăng mười bảy chung chiêng
Rơi lả tả khắp mọi miền suy tư
Mà nghe sinh tử phù hư
Ong ong khe nước tích từ thâm sâu
Giấu trong đất đá mưu cầu
Giấc mơ hạt giống nhiệm mầu xanh un
Mà nghe ngai ngái mùi bùn
Lẫn trong chiếc dép nhựa cùn sứt quai
Găm vào trực giác tương lai
Một ngôi làng chẳng còn ai Tù Và
Sài Gòn, 10.2020
Bình Địa Mộc
rất hấp dẫn
Trả lờiXóa