Thứ Năm, 3 tháng 11, 2022

Ong ong khe nước tích từ thâm sâu




Chùm thơ tháng 10 Bình Địa Mộc

1. Một đêm ngủ ở quê

Võng không đưa thì dừng
Người không ngủ thì thức
Chỉ có mái hiên nhà đứa em mấy chục năm kiên nhẫn
Chờ anh về mắc võng ngủ một đêm

Ba mẹ qua đời để lại mái tranh lụp xụp
Em đã xây thành ngôi nhà ngói khang trang
Có sân phơi lúa xi măng phẳng lì
Có hệ thống nước lọc tinh khiết
Có vòi xịt rửa đít sạch trơn
Tôi hỏi tiền đâu?
Nó chỉ vào bồn lúa

Ba mẹ không biết đạp xe đạp
Mùa mưa bì bõm ra đồng cuốc ruộng
Bùn dính tới lỗ rún
Mùa nắng khom lưng lên núi chặt củi
Ong chích mặt mày sưng chù dù

Nay em ra đồng bằng xe máy
Đường bê tông chạy bon bon
Nhà nấu bếp ga
Bật cái tạch lửa cháy xanh lè
Chiều về rủ hàng xóm
Làm vài li rượu giải mỏi
Ship cái má héo nóng hổi bên chợ Thơm
Tôi hỏi ship là gì?
Nó bảo giao hàng miễn phí

Ba mẹ không biết chữ
Suốt đời bán mặt cho đất bán lưng cho trời
Lúc nông nhàn giỏi lắm chặt vài cây tre đan rổ
Bán kiếm đôi đồng mua con cá con tơm

Nay em cày ruộng bằng máy công cụ
Đổ vài lít xăng
Xạch xạch vài vòng mấy sào đất nát tương
Giống ươm xong chở ra ruộng sạ
Không chổng mông lên trời cấy lúa
Không cúi đầu xuống đất nhổ mạ
Nửa đêm không vác cuốc ra đồng tháo nước
Tôi hỏi nước ở đâu có sẵn vậy?
Nó bảo nước ở trong đập Làng dẫn ra đồng bằng ống nhựa Bình Minh

Phân bón có dịch vụ cung ứng
Thu hoạch có lái buôn mua hóa
Họ tự gặt
Tự cân ký
Tự chốt giá
Tự chuyên chở
Chủ ruộng chỉ để lại một ít đủ ăn
Còn bao nhiêu bán lấy tiền mặt
Lấy tiền xong khấu trừ chi phí
Rồi tính lãi
Tôi hỏi sao em biết?
Nó bảo sợt Google

Đêm xuống thật nhanh như cái đất nước này phát triển
Tôi hỏi em có mơ ước gì không?
Nó bảo đang để dành tiền mua chiếc ô tô bốn chỗ
Có chuyện gì nổ máy chạy cho nhanh
Cánh võng đung đưa
Tôi lại chòng chành
Chỉ có mái hiên nhà nhẫn nại
Bám mấy gốc cột đợi chờ
Những đứa con xa quê
Quay về mắc võng ngủ một đêm

Sơn Viên, 8. 2022

2. Từ bỏ thói quen ngước mặt lên trời

Mỗi lần lên sân thượng chăm sóc cây kiểng
Tôi thấy một chiếc máy bay bay qua đầu tôi
Hôm nay quên tưới cây kiểng
Tôi lại nhớ như in trong đầu chiếc máy bay bay qua đầu tôi
Nó chở theo bao nhiêu hành khách
Bao nhiêu con người
Bao nhiêu số phận
Tâm trạng hoàn cảnh khác nhau
Có nỗi buồn phân li
Có niềm vui hội ngộ
Có ai oán nỉ nôi
Đặc biệt có người thấy tôi tưới cây
Bón phân
Nhặt lá vàng
Bắt sâu bọ
Rồi khen
Rồi chê
Rồi vỗ tay tán thưởng

Hôm nay tôi lại lên sân thượng chăm sóc cây kiểng
Không phải vì tôi nhớ chiếc máy bay bay qua đầu tôi
Mà tôi thương cây kiểng không ai tưới nước
Bón phân
Nhặt lá vàng
Bắt sâu bọ
Cây kiểng sẽ chết queo chết héo
Bởi sự cô đơn ghẻ lạnh
Bởi sự đói khát
Rồi nguyền rủa
Rồi thù hằn
Đâm ra tự kỷ

Cây kiểng trên sân thượng gần gũi
Tôi dưỡng dục uốn nét từng li từng tí
San sẻ buồn vui mọi lúc mọi nơi
Còn máy bay bay trên trời cao
Cả đời tôi nằm mơ cũng chẳng với tới
Cây kiểng không có chân chẳng đi đâu được
Máy bay có cánh bay khắp mọi nơi
Không người này thấy thì người kia thấy
Đâu phải cây kiểng nép mình nở hoa trên sân thượng
Tại sao tôi phải nhớ phải thương
Phải tơ tưởng
Phải đợi chờ nó chứ?

Tây Ninh, 8. 2022

3. Tiếng vọng rừng xanh

Mà nghe núi lở ầm ầm
Ngôi làng vùi giữa thăng trầm bão giông
Bàn tay với giữa mênh mông
Không kịp kêu cứu cũng không kịp rồi

Mà nghe hòn sỏi mồ côi
Bám chiếc rễ khóc ngọn đồi gãy ngang
Con chim lẻ bạn lìa đàn
Bay về đâu giữa đại ngàn tang thương

Mà nghe buồng chuối hường hường
Chưa kịp ăn đã mảnh vườn xót xa
Nồi sắn luộc chín hôm qua
Còn nguyên củ cháy củ quà quạ kêu

Mà nghe vách núi cheo leo
Từng cơn gió hú đỉnh đèo linh thiêng
Mảnh trăng mười bảy chung chiêng
Rơi lả tả khắp mọi miền suy tư

Mà nghe sinh tử phù hư
Ong ong khe nước tích từ thâm sâu
Giấu trong đất đá mưu cầu
Giấc mơ hạt giống nhiệm mầu xanh um

Mà nghe ngai ngái mùi bùn
Bốc lên từ chiếc dép cùn sứt quai
Giọt sương trong vắt vành đai
Quện vào đuôi tóc phẩy dài lưng nương
               
Sài Gòn, 8. 2022
Bình Địa Mộc








1 nhận xét: