1. Sài Gòn mù sương
Sài Gòn trời đã sương mù
em đằng trước - tôi lù lù đằng sau
nhưng mà chẳng thấy ai đâu
Chạy nhanh sợ vướng bùng binh
chạy chậm sợ bất thình lình xuân sang
nên chi tôi mãi lan man
leo lên lề đá chống ngang ngó chừng
Sài Gòn mây trắng ngập ngừng
bay về đâu thuở đã từng xa xăm
cô gái quảng cáo da ngăm
lắng nghe doanh số cuối năm chau mày
Lớp bụi ô nhiễm cầu may
chậu hoa tết đã sớm bày công viên
đè lên nỗi nhớ triền miên
ngày này năm ngoái chợ phiên giăng mùng
Sài Gòn sương khói chập chùng
giá xăng tăng nhẹ xe dùng dằng qua
ngã tư đèn đỏ nhẩn nha
bật lên là để người ta cúng dường
Tôi từ phiêu bạt tư phương
chạy theo em để tìm đường về quê
nhưng mà đằng trước lê mê
đằng sau một mái tóc thề - rằng ai?
Sài Gòn, 01. 2025
2. Chào năm mới
Chào nông nổi dấu chân chim
sau đuôi mắt đứng lặng im bờ kè
túm tàu chuối rách lắng nghe
sáng mồng ba bước chân nhè nhẹ sang
Dõi theo sợi gió tình tang
cột nhành mai chớm nụ vàng tháng giêng
chào mái tóc chảy bung biêng
trắng phau phau bởi ưu phiền dòng sông
Nửa đêm sóng vỗ chập chồng
cuốn ngôi nhà chục năm ròng định cư
muối tiêu cả nhuộm thực hư
cánh rừng keo đất bạc từ thâm canh
Chào đôi má thắm xuân xanh
ửng hồng lên nắng mai lành tung tăng
nhường cho những lớp da nhăn
cho làn phấn thuở ánh trăng ngày rằm
Nọ chia sớt buổi thăng trầm
chưa kịp yêu đã âm thầm nhớ nhung
chưa kịp hôn đã vô cùng
môi một lần chạm thủy chung câu hò
Chào lục tỉnh bến xe đò
ai về ăn tết ai lo khứ hồi
đường làng thấp thoáng hoa khôi
nhớ cây cầu khỉ từng ngồi đung đưa
Bầu trời lớt phớt phùn mưa
đính trên cúc áo len vừa đan tay
nụ cười ủ mật men say
niềm vui giấu giữa chum ngày đầu năm
Chào đuôi mắt biếc xa xăm
dấu chân chim vết xe bằm hồng nhan
Sài Gòn, 01. 2025
3. Câu hỏi cuối năm
Uống cà phê tại Mây Hồng
quán đông mà giống như không có người
muốn hôn đôi mắt biết cười
đôi môi chưa nói đã lời dịu êm
Nhân cơ hội kéo vuông rèm
che ngày nắng gắt che đêm lạnh lùng
ôm nhau bất chấp chăn mùng
hai con muỗi bấy giờ cùng duỗi chân
Ngồi bên em rất chi gần
nên chi cũng rất sợ lần lượt xa
cúi đầu lạy khắp ta bà
cho chúng tôi mãi mãi là chúng tôi
Bên kia bàn những ông ngồi
khuấy tan đắng lẫn ngọt rồi nâng ly
sau lưng chẳng nói năng gì
chị im lặng để xuân thì cầm tay
Cô chủ tiếp tục loay hoay
pha pha - chế chế - ly rày ly mai
mà nghe năm mới hình hài
oang oang khúc nhạc trên đài phát thanh
Cà phê đặc quánh - đặc quanh
giọt đen nhỏ xuống ly thành giọt nâu
ngoài anh ra có ai đâu
cớ sao em lại lâu lâu ngoái nhìn?
Sài Gòn, 01. 2025
4. Mùa xuân trẻ mãi
Đã làm được gì đâu mà năm hết
mà rần rần tết đến hả chị hai?
chiều ba mươi có kịp về mở cửa
để tối giao thừa hồi hộp đón xuân sang
Có kịp dâng lên bàn thờ mâm ngủ quả
thắp nén nhang chúc phúc ông bà
sáng mồng một nghe xôn xao nhà hàng xóm
áo mới em thơ thêu hẳn mấy bông hường
Mà vuông sân nồi bánh chưng sôi sùng sục?
bố lom khom đun gốc củi khô giòn
làn khỏi mỏng cuốn giấc mơ hạnh phúc
bên ngọn lửa hồng mẹ thắt thỏm đợi con
Có kịp xắn tay vun cao giồng cải
giữa vườn rau một đám cỏ xanh rờn
chú bọ ngựa đánh đu tàu chuối mục
hỏi bạn tình tết đến có vui không?
Đã làm được gì đâu mà đường hun hút
bóng người xưa phiêu bạt nơi nao
mỗi bận nha ga bắt đầu bán vé
những đoàn tàu giá rẻ sắp tung tăng
Những chuyến xe không đồng hỗ trợ người xa xứ
xuất phát từ tâm thiện lành của mạnh thường quân
đã làm được gì đâu mà trách móc
mà giận hờn - sao xuân vội già nua?
Sài Gòn, 01. 2025
5. Ba chặp
Ba chặp nhớ - ba chặp quên
giống xe điện lỗi phần mềm ắc - quy
nắng chiều đắp mặt ta - luy
chia ô ký ức tà huy bẽ bàng
Áng mây buông bỏ đại ngàn
núm đuôi tóc gió bay ngang sông hoài
chợt nghe mặt đất nợ đòi
ai vay - ai trả - ai vòi vĩnh ai?
Ôi đêm vắn - ôi ngày dài
bước chân quá độ pháo đài công danh
bây giờ ngồi ngắm bức tranh
vẽ đoàn tàu tiễn quân xanh sa trường
Ba chặp ghét - ba chặp thương
cái anh rô - bốt đứng đường thành đô
phân luồn xe cộ nhấp nhô
không ăn hối lộ - không vồ vập em
Không rượu đắng - không môi mềm
ngoại trừ hiu quạnh cả thèm sạc pin
hoặc khi điện thoại ting ting
của nhà sáng tạo trăm nghìn hoa văn
Bài thơ tháng chạp mà rằng
chữ ba chặp lặn - chữ lằn ranh chia
đôi môi cắn nụ hôn khuya
múc vì sao lạc ngoài rìa nhân gian
Sài Gòn, 12. 2024
6. Đêm & tôi
Đêm - tôi thức ngủ bần thần
hết kê gối lệch lại lần mép chăn
cớ sao ngoài cửa ánh trăng
khi mờ - khi tỏ - khi hằn vết thương?
Soi vàng võ mét vuông tường
lằn roi thời tiết quất sườn thời gian
nỗi đau từ đó lây lan
từ ngày căn bệnh đại tràng niềm tin
Đêm - tôi lướt sóng win win
phiên chợ biên chế giảm nghìn sức mua
người thắng cuộc kẻ chào thua
ngoại trừ dăm bác già nua bù giờ
Phiên bản sáp nhập hớt hơ
cách mạng tinh giảm phất cờ bay lên
ai không làm được - một bên
ai làm được ắt cũng nên vươn mình
Kỷ nguyên mới nắng lung linh
mái chèo cân chỉnh khung hình biển khơi
con thuyền cán bộ bập bơi
bão tố đăng xuất khắp nơi hẹn hò
Bản lĩnh bật dậy lò xo
năng lực bật nắp thước đo bật đèn
cái tên cơ chế quen quen
cái Hồng - cái Ngọc - cái men rượu cần
Đêm - tôi và gió khỏa thân
ôm nhau ngủ đến kịch trần tháng giêng
Sài Gòn, 01. 2025
Bình Địa Mộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét