Thứ Ba, 28 tháng 1, 2025

Chùm thơ xuân Ất Tỵ - 2025

 

1. Lạc xuân

Ơi cô áo đỏ lạc đường
chớ đi thêm nữa yêu đương nhập nhằng
ở đây không có ánh trăng
không làm chứng nụ hôn hằng đêm trao

Ngọn gió quanh quẩn bờ ao
sợ liên lụy cũng rào rào bay luôn

Ở đây không có nỗi buồn
bởi ai cũng rõ ngọn nguồn niềm vui
nên đôi người mãi lui hui
chia nhau giữ bếp lửa ngùi ngùi thơm

Nâng niu từng số phận rơm
vòng đời rạ ủ mo cơm cầu vồng

Ơi cô áo đỏ chưa chồng
bước thêm bước nữa e bồng bềnh trôi
bên kia phố vắng thôi nôi
ầu ơ ru khúc nhạc hồi thanh xuân

Bên này câu hát bâng khuâng
lặm man mác nỗi nhớ lần tay đan

Ơi cô áo đỏ tóc ngang
đi đâu duyên cũng lỡ làng vu quy
hãy cùng huyền thoại dã quỳ
vàng lên chỗ nắng tư duy sắc mầu

Hãy cùng nhau đếm canh thâu
nguyện xa xa tiếng kinh cầu bình yên

Sài Gòn, 01. 2025


2. Giao thừa

Trái đất hết một vòng quay
Không giờ không phút không giây bồi hồi
Kim đồng hồ gõ nhịp đôi
Thằn lằn tặc lưỡi đã rồi làm thinh

Cầu thang chín bậc gập ghinh
Bước ơn nghĩa bước ân tình điểm danh
Đêm chưa kịp chậm đã nhanh
Em nằm em đếm loanh quanh phố phường

Một con đê hai con đường
Vừa qua ngã bảy chạm dường ngã năm
Nhẩn nha đèn đỏ mất tăm
Người đi bộ gót chân xăm cơ đồ

Thời gian siết chặt kim cô
Ba mươi ba mốt mơ hồ ba sinh
Tường vôi mới quét đinh ninh
Kia tờ lịch tự bóc mình buông rơi

Nhùng nhằng kẹp giắc dây phơi
Oằn lưng rị rách cánh dơi từ trường
Ba trăm ngày giấu đáy rương
Lá thư mực tím tả vườn rau xanh

Bài thơ nén nót tên anh
Câu lục câu bát câu lành lặn gieo
Tiếng chuông cầu nguyện trong veo
Giao thừa xông đất em theo anh về

Sài Gòn, 01. 2025


3. Rồi

Rồi đàn heo sẽ tái đàn
Rồi mùa Xuân sẽ rộn ràng niềm vui
Rồi em sẽ một bước lùi
Đợi nụ hôn cũ đã mùi bôn ba

Rồi phiên chợ khắp người ta
Bán vài món kiếm vài ba đồng lời

Mua dăm bảy thứ dăm nơi
Mang về nhen bếp lửa ngời ngời đêm
Rồi niêu cơm mới đầy thêm
Canh đôi bát ngọt cá mềm đuôi gion

Cọng rau sạch đĩa rau ngon
Làn môi cắn nửa nửa còn lê mê

Rồi thành phố nợ nhà quê
Những đồ quê mỗi lượt về mang lên
Những đêm trăng sáng buồn tênh
Người quê nhớ phố ngồi thênh chân phèn

Rồi nhà nước ngõ lời khen
Nông dân may mắn một phen hú hồn

Đàn heo không chết vẫn còn
Gác chân lên róng chuồng mòn mọt kêu
Lum khum chái bếp mẹ mèo
Nằm nghe tháng chạp đỗ đèo tháng giêng

Tiếng chuông cầu nguyện liêng biêng
Rồi thức. Rồi tĩnh. Rồi thiền. Rồi thôi!

Sài Gòn, 01. 2025


4. Tết giang hồ

Giang hồ ăn tết ở đâu?
xin thưa - ở dưới gầm cầu hoặc trên
lầu ông hoàng đó - á quên
nơi không thể đến - chẳng nên bỡn đùa

Hay về qui với bổn chùa
được thôi - nhưng sợ chanh chua cõi thiền
giang hồ sống gởi thác quyên
ba ngày tết một ngày phiền muộn giăng

Quay đầu giẫm nát vầng trăng
ô hay - vết cứa chạm hằng đêm tê
ngày xuân ai bỏ bùa mê
giang hồ quyết định về quê say mềm

Hoa mai nụ biếc bung thềm
phút giao thừa hất tung đêm vỡ nhàu
giang hồ rút chiếc khăn lau
mắt một con ứa - một sau mi tràn

Tay cầm giọt lệ nóng ran
tiếng gà gáy giật mình giang hồ - hừ

Sài Gòn, 12. 2024


5. Và xuân

Và xuân cũng kịp hoàn công
tuyến cao tốc vượt cánh đồng thời gian
cánh cò trắng mãi lang thang
bay về đâu những rộn ràng niềm vui

Mái vòm nâng đỡ hầm chui
nghe hơi đá thở ngậm ngùi đường xa
từng xe tải chạy ngang qua
làn khói mỏng nhuộm tím tà áo xưa

Bánh tét kịp gói hay chưa
bàn tay nếp lá thẳng chừa miết xanh
sợi lạt siết chặt mong manh
chiều ba mươi tết điểm danh bạn bè

Và xuân cũng kịp bờ kè
ngăn làn sóng biếc vỗ đè ruộng tơm
mặt trời đỏ gấc tung bờm
phủ lên lưới điện một nơm đèn chùm

Tâm tư khúc xạ lòng chum
con trùn kim chạy chỉ dùm vành đai
vườn thanh long chín ban mai
nụ hôn mã vạch trách ai thẹn thùng

Rồi xuân sánh bước ung dung
phố đi bộ cài đặt vùng ưu tiên
chiếc máy ảnh nháy liêng biêng
nụ cười bản lịch vạn niên vỡ òa

Khăn rằn quấn quýt bà ba
cái ôm tháng chạp tăng ca thị trường
sợi tóc kết nối yêu thương
giao thừa khẽ chạm má hường em yêu

Sài Gòn, 12. 2024
 

6. Ngón tay bút mực

Ngón tay gõ cửa thời gian
tờ lịch nóng ruột rơi ngang cửa buồng
trưa ngồi chò hỏ chiếu vuông
cốc trà nguội váng đóng tuồng đỏ hoe

Tháng chạp mài kiếm bụi tre
đôi guốc mộc lắng tai nghe đờn kìm
chồng sách cũ rích lim dim
lời rao đồng nát đứng tim hồi còi

Ngón tay nhúng nước sông ngòi
mùa đông nợ bếp lửa đòi cục than
khúc củi cố gắng khô ran
cháy đầu nào cũng tro tàn năm canh

Chiếc lá bổn phận phải xanh
võ vàng chuyện của bức tranh sơn dầu
thiếu nữ tha thướt chân cầu
khách thương hồ dạ ghe bầu chốt đơn

Ngón tay quyến rũ màu sơn
nâng mùa xuân bước nhẹ tơn hồng trần
chợ điện tử chia thị phần
gói bột dinh dưỡng tần ngần bữa ăn

Tấm thiệp chúc tết băn khoăn
tiền bạc sức khỏe những hằng đêm mong
chợ hoa tươi tắm sương trong
ngón tay bút mực kẻ dòng tháng giêng

Sài Gòn, 12. 2024
 

6. Thông báo

Ô hay ngày sắp già rồi
còn vài giờ nữa biết ngồi cùng ai
bên đường cô gái tóc dài
sóng đôi với gã đẹp trai lều nghều

Bên này góc phố thả neo
một đàn ông nhón gót khều mái hiên
che ngang má lúm đồng tiền
miệng cười khúc khích hồn nhiên bè trầm

Đóng khung ký tự âm thầm
băng qua bàn phím gõ bầm nhớ nhung
đường truyền dữ liệu lâm chung
tình yêu quá tải cháy bùng hộp thư

Ngôi nhà sang chấn lắc lư
chiếc loa tâm lý thực hư bắt đầu
lời ngon ngọt nhả ngọc châu
ngày chay tịnh suốt đêm thâu tự tình

Lời thỏ thẻ chắc đinh ninh
lòng hoan hỷ đón bình minh tốc hành
chuyến xe đò chở công danh
bao nhiêu tấm vé để dành vận may

Ô hay tiếc nuối những ngày
đón em trước cổng trường bày hàng rong
dấu chân sĩ tử giáp vòng
bài văn tả cảnh xuống dòng cây đa

Bài thơ gởi bạn phương xa
câu chùm dủ dẻ vỡ òa hương xưa
câu đồi sim chín hay chưa
mà sao nỗi nhớ tím vừa đồi hoang

Ngày xin thông báo đàng hoàng
còn dăm phút nữa xuân choàng áo xanh

Sài Gòn, 12. 2024


8. Thơ - Em & Nụ hôn

Thỉnh thoảng làm một bài thơ
đọc đi đọc lại giả vờ không nghe
bà hàng xóm đứng im re
thay vì cầm chổi quét nhè nhẹ sân

Ngoài đường thình thịch bước chân
về đâu chẳng biết chẳng cần hỏi thăm
hành trang trĩu nặng xa xăm
chưa cập bến đã giường nằm bấm chuông

Thỉnh thoảng uống chén rượu suông
nắng xiên tán lá khẻ luồn bàn tay
miếng mồi tưởng tượng đĩa bày
đũa đôi ký ức gắp ngày tàn phai

Giật mình ngõ vắng bóng ai
thoáng qua bụi chuối xanh vài đọt non
thảm rêu kỷ niệm bào mòn
thời trai trẻ giẫm đau hòn đá nâu

Thỉnh thoảng muốn nói đôi câu
thơ đà nhuộm tím bể dâu bấy giờ
thường hằng nâng chén bâng quơ
đêm sương dốc cạn bãi bờ nhân duyên

Muốn nhổ neo những phận thuyền
bơi ra biển lớn chủ quyền biển đông
cởi lên ngọn sóng bềnh bồng
gieo câu lục bát ửng hồng má em

Thỉnh thoảng thơ cũng cả thèm
đôi môi cháy bỏng hôn mềm mùa xuân

Sài Gòn, 2024


9. Mùa xuân khóc nhè

Nhà em đối diện nhà tôi
mỗi lần mở cửa đụng đôi mắt buồn
đêm qua điện thoại sập nguồn
tin nhắn chưa kịp gởi luồn gối bông

Mẹ hỏi em bảo rằng không
bố nói hay đã trót trồng cây si
tôi nghe mảnh vỡ xuân thì
ghim vào ngực trái mỗi khi lên đèn

Bắt đầu tôi tập làm quen
từ chiếc xe máy bon chen đường dài
cái yên sạch sẽ ban mai
chiều về bóng bẩy chẳng ai ngồi dùm

Túi xách đồ đạc tùm lum
một hôm khuy bật lòi chùm cô đơn
ngón tay ấn nút giận hờn
trách cơn gió thoảng cả vờn tóc mây

Khẩu trang che kín mặt mày
dung nhan chắc cũng từng ngày điểm danh
bữa nọ em mặc áo xanh
tôi thấy bụi mịn chung quanh cúi đầu

Sợi nắng cuống quýt trên lầu
tấm rèm che cửa sổ màu san hô
giỏ hoa thanh tú hồ đồ
mang hy vọng đến từng lô đợi chờ

Bắt đầu tôi tập làm thơ
câu tuyến đường mở câu bờ kinh thông
câu phố đi bộ bềnh bồng
sau cơn mưa nhuộm cầu vồng lung linh

Bữa nay thứ bảy đinh ninh
em về sớm đọc thơ tình tôi trao
cơ mà móc ngược hàng rào
một bài lục bát gai cào rách te

Con nít cả xóm im re
nhường cho người lớn khóc nhè mùa xuân

Sài Gòn, 12. 2024
Bình Địa Mộc




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét