Thứ Hai, 29 tháng 10, 2018

Mùa Đông lũng sũng


  Buổi sáng đi ngang qua nhà người yêu cũ
bỗng nghe tiếng “bốp” vang lên khô khốc lạnh lùng
chẳng lẽ giỏ hoa treo trước hiên rệu rã
nhụy rữa hương tàn
rơi xuống đất
cái đẹp đã bị lãng quên
bàn tay chăm sóc
cử chỉ nâng niu!

Buổi sáng quá đổi bình yên
hay âm thanh ấy phát ra từ chiếc cốc thủy tinh
lỡ tay đánh rơi
khung ảnh sơn thủy hữu tình
vô ý làm rớt
mảnh vỡ găm vào ban mai tinh khiết
vào tôi
vào em
vào góc phố con đường rỉ máu

Hoặc dội lên từ cái tát nẫy lửa
bởi sự ghen tương mù quáng
sự nhầm lẫn đáng tiếc nào đó
chắc đau lắm phải không em?
anh xin lỗi vì đã đến trễ
không ngăn cản kịp thời bàn tay vũ phu của ai đó
“không đánh phụ nữ dẫu một bông hồng”

Hi vọng suy đoán của anh trật lất
âm thanh ấy phát ra từ tràn pháo tay chúc mừng
chồng em vừa được thăng chức
con gái em vừa tròn mười tuổi
chúc mừng em không còn đứng dưới mưa
đợi anh chàng làm thơ dở ẹc
đạp chiếc xe cà tàng
chở theo mùa đông lũng sũng


Sài Gòn, 10.2018



1 nhận xét: